“Tám cột…”
Lý Nhàn Ngư ngẩn ngơ.
Ban đầu hắn ta cũng thấy Tần Ninh thi triển qua thuật này.
Sáu cột linh trụ, chém chết Niết Bàn.
Bây giờ đã tới tám cột!
Sư tôn... lại trở nên mạnh mẽ!
“Bắn!”
Một lời vừa dứt.
Xát…
Mũi tên lúc này bắn ra ầm ầm.
Đoàng…
Đất đai nứt nẻ, từng vết nứt khuếch tán ra.
Thân ảnh Uông Tôn Kiếm bị mũi tên bao bọc.
Đã chết rồi sao?
Thấy cảnh này, Lý Nhàn Ngư và Tần Hải đều vô cùng chấn động.
Cảnh giới Sinh Tử nhất kiếp tuyết đối không bộc phát ra lực hủy diệt mạnh đến mức này.
Nhưng Tần Ninh làm được.
Lúc này Tần Ninh thật sự vô địch.
“Chưa chết...”
Tên Tinh Thần kia bị tiêu diệt.
Một thân ảnh đứng yên.
Tiếng máu tươi chảy xuống tí tách.
Lúc này bụng Uông Tồn Kiếm xuất hiện một lỗ máu, máu tươi tí tách chảy xuống.
Trong nháy mắt, sắc mặt Uông Tồn Kiếm dữ tợn.
Bị thương rồi!
Bị một tiểu tử cảnh giới Sinh Tử nhất kiếm làm cho bị thương thành như vậy!
“Khốn kiếp!”
Uông Tồn Kiếm bước ra, bên trong thân thể, một luồng khí lưu màu đen lan tràn ra.
“Chịu chết đi!”
Khí lưu màu đen quấn quanh bên ngoài cơ thể Uông Tồn Kiếm, phác họa thành từng đường phù văn phát triển phức tạp.
Từng đường phù văn ngưng tụ, hóa thành từng luồng khí lưu của người.
Tần Ninh giờ phút này khẽ nhíu mày.
“Chết!”
Một lời vừa dứt, khí lưu màu đen đi cùng với linh khí của Vương Tồn Kiếm đồng thở giải phóng ra.
Ầm…
Khí đen kia hóa thành thất luyện, trực tiếp giết đến linh trụ trước người Tần Ninh.
Một tiếng ầm nổ bể.
Một linh trụ xuất hiện run rẩy.
Chính là linh trụ màu xám tro.
Màu xám tro đại diện cho linh khí thuộc tính gió.
Dù sao Tần Ninh cũng chỉ là mới vào tu hành Cửu Thiên Phong Thần quyết, linh khí thuộc tính gió không hề vững vàng.
Uông Tồn Kiếm hiển nhiên nhìn ra tám cột linh trụ, duy chỉ có thuộc tính gió yếu kém nhất nên phá trước một cột này.
Lúc này sắc mặt Tần Ninh không thay đổi, một mũi tên lại bắn ra.
“Phá!”
Mũi tên lúc này trực tiếp xông đến.
Keng…
Âm thanh kim loại giao nhau vang lên trong nháy mắt.