Hơn nữa, ở đây còn có Đại Đế Tôn của Cửu Nguyên thương hội âm thầm trấn giữ, Tần Ninh không có gì phải lo lắng.
Mà kế tiếp, hắn còn là chuyện phải làm.
Về cái chết của Thánh Dật Phi, Âu Dương Chí Dũng đóng vai trò gì? Ma tộc Ám Nguyệt có ở bên trong Thánh Đạo tông hay không?
Advertisement
Tin tức của Ma tộc, Tần Ninh cực kỳ chú ý.
Hơn nữa, tung tích của Ma tộc trong Cửu Nguyên Vực, chắc chắn là một phần nổi của tảng băng chìm.
Advertisement
Tiếp theo đó, là tin tức của Trần Nhất Mặc.
Còn cả, là ai không ngừng đối phó với nhà họ Linh!
Ba chuyện này, tiếp theo đây có thể bắt đầu điều tra được rồi.
Nâng đỡ nhà họ Linh yên ổn, hắn cũng không còn gì phải lo lắng.
Viêm Ma Hùng, Tần Ninh để lại trong nhà họ Linh, nguyên thú cấp chín, theo sự trưởng thành thực lực cũng sẽ ngày càng mạnh lên.
Về phần nuôi dưỡng…
Có Cửu Nguyên thương hội cung cấp, lo cái gì?
Hai người Tần Ninh và Thời Thanh Trúc như một đôi vợ chồng bình thường, cứ như vậy đi về phía đông bắc, hướng thẳng tới Thánh Đạo tông.
Mỗi năm Thánh Đạo tông sẽ tuyển chọn đệ tử một lần, vẫn còn thời gian hơn một tháng nữa hai người chậm rãi đi tới đó, hẳn là thời gian vừa kịp lúc.
Mặt trời lặn sau dãy núi phía tây.
Hai người lựa chọn dừng chân tại một vùng rừng núi.
Bên đống lửa, Thời Thanh Trúc nhìn Tần Ninh lấy ra các loại phụ liệu, gia vị, chế biến ra món thịt nướng tươi ngon, trong lòng cảm thấy vô cùng thoải mái.
Tần Ninh thực sự là toàn năng!
Đan thuật, trận pháp đều có hiểu biết.
Tu hành lại càng không phải nói.
Ngay cả nấu cơm cũng có thể làm tốt như vậy.
Thời Thanh Trúc không nhịn được hỏi: “Tại sao chàng lại lợi hại như vậy? Thịt nướng có mùi hương thơm quá”.
Tần Ninh mỉm cười nói: “Thịt nướng này có liên quan đến đan thuật, tinh tế nhận ra đặc điểm của mỗi loại thú, chất thịt này ở dưới tình huống nào, độ phát triển nào thì sẽ tốt hơn…”
“Vậy chàng luyện như thế nào?”
“Ách…”
Tần Ninh nao nao, trong đầu hiện ra vô số cảnh tưởng.
“Trong lúc sinh tử thì luyện ra!”, khóe miệng Tần Ninh xuất hiện một nụ cười ôn hoà, hắn nói: “Năm đó, ngay cả người yêu thương ta nhất, cũng muốn giết chết ta…”
Thời Thanh Trúc nhất thời trừng lớn mắt.
Tần Ninh chậm rãi nói: “Sư tôn mà ta vô cùng kính trọng từng muốn giết ta, thế nhưng cuối cùng lại không nỡ, vậy nên ném ta lại trong tuyệt địa, chờ đợi rất nhiều rất nhiều năm…”
Xem ảnh 1