Mục lục
Phong Thần Châu – Vô Thượng thần đế - Tần Ninh Bản Chuẩn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Trong Thượng Nguyên Thiên có một Đại Thiên Vực và bảy đại vực, không đả động gì tới nhau, thế lực và cường giả trong Thượng Nguyên Thiên Vực không được nhúng tay vào chuyện giữa các đại vực, nhà họ Nguyên muốn làm trái ước định này sao?"







Hắn ta hờ hững hỏi.







Thanh niên đồ trắng nghe vậy thì ngắm nghía Dịch Hàn Ngọc, cười đáp: "Ước định? Ngươi là cái thá gì mà dám đề cập tới ước định của bảy thế lực lớn cấp bậc Thiên Vương trong Thượng Nguyên Thiên Vực ta?"



Advertisement







Bấy giờ, nhiều võ giả đều tái mặt.







Trong lúc nhất thời, hơn một trăm bóng người rời khỏi con thuyền vững chắc kia, đứng ở khắp nơi.







Advertisement



Hơn một trăm Chí Cao Đế Tôn!










Ai nấy đều vô cùng kinh hoàng.







Nhà họ Nguyên!







Bọn họ có nền tảng kinh khủng thế ư?







Sắc mặt Dịch Hàn Ngọc cũng không tốt đẹp gì cho cam.







"Đà La Khôn, ngươi đúng là phụ lòng mong đợi của nhà họ Nguyên ta đấy, đồ rác rưởi".







Bị chửi bới, nét mặt Đà La Khôn trông rất khó coi, nhưng ông ta không dám bác lại.







"Dịch Hàn Ngọc đúng không?"







Thanh niên nhìn về phía Dịch Hàn Ngọc, khẽ cười: "Lý Văn Trung ta đây chống mắt lên xem thực lực của ngươi được bao nhiêu!"







Dứt lời, thanh niên áo trắng tiến lên một bước, người nhẹ như chim én. Lúc này, hắn ta nắm chặt tay lại, không gian bỗng chốc sụp đổ, thẳng tay tung một cú đấm về phía Dịch Hàn Ngọc.







Bành...







Tiếng nổ trầm thấp vang lên.







Khí thế đáng sợ lan ra khắp nơi.







Giờ phút này, tất cả mọi người đều biến sắc.







Thậm chí Dịch Hàn Ngọc còn chưa kịp phản ứng đã cảm thấy ngực chấn động, phun một ngụm máu, khí tức bao quanh cơ thể tức thì yếu hẳn đi.







"Linh giả Cực Cảnh, pháp thân dung nhập vào thân xác, đạt tới cảnh giới đỉnh cao của thân xác. Ngươi chỉ mới ngưng tụ được một đạo thần văn cực hạn thôi mà xấc láo gì với ta?"







Khuôn mặt Lý Văn Trung vừa ngạo mạn vừa lạnh lùng.







Đương nhiên là một nơi như Cửu Nguyên Vực chẳng là gì với Thượng Nguyên Thiên Vực rồi.







Linh giả Cực Cảnh mà là cảnh giới cao nhất rồi ư?







Ai dám bảo đó là cao nhất rồi?







Toàn một lũ tự dát vàng lên mặt.















Lý Văn Trung nhìn Dịch Hàn Ngọc rồi đưa mắt về phía Đà La Khôn, ra lệnh: "Chút nữa đưa ta vào Tam Tử Vong Uyên".















"Ta sẽ giúp ngươi giết tên Dịch Hàn Ngọc này, nếu đã vậy rồi mà ngươi còn không thống trị được Cửu Nguyên Vực thì tự đập đầu vào miếng đậu hũ chết đi".















"Rõ!"















Đà La Khôn không dám chống trả.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK