Cả ba lúc này đều lộ vẻ xấu hổ.
Không phải là bọn họ lười học, mà là đám khổng lồ này kết đội thành nhóm, căn bản không khống chế nổi.
Lúc này, Tần Ninh bước ra, khí tức toàn thân ngưng tụ.
“Sơn Tê Ngưu Thú kết đội thành nhóm, nhưng chỉ có một con đầu đàn. Nếu khống chế được nó thì sẽ khống chế được cả đám”.
Giờ phút này, Tần Ninh tăng tốc tiến về phía trước, ngưng tụ khí tức toàn thân.
“Đừng!”
Nguyệt Minh Không lúc này vội vàng quát lớn.
Nếu cứ xông trực tiếp như vậy thì e là sẽ không thể chịu đựng được lực va đập khi va chạm vào Sơn Tê Ngưu Thú, cho dù là Thánh Vương như ông ta cũng không chịu nổi.
Lực xung kích của Sơn Tê Ngưu Thú thành nhóm có thể đánh bại được cả Thánh Vương.
Nhưng Tần Ninh đã xông ra ngoài.
Mà trong lúc ấy, chỉ thấy xung quanh Tần Ninh là vô số thánh lực ngưng tụ lưu chuyển, thánh lực ấy giống như tụ lại và hóa thành sức mạnh tinh thuần, bảo vệ trung tâm.
Khí tức kinh khủng ấy lan tràn ra, phóng ra một lực bộc phát vô cùng mạnh mẽ.
Chỉ thấy trước người Tần Ninh đột nhiên ngưng tụ ra một bùa chữ bằng thánh lực.
Là một chữ “ngự”!
Dòng chữ kia không ngừng trở nên rõ nét, cuối cùng thì đột ngột thu nhỏ, giống như ngưng tụ vào lòng bàn tay của Tần Ninh, rồi chụp về phía trước.
Ầm...
Trong nháy mắt, ấn ký ngang ngược phủ xuống.
Giờ phút này, một con Sơn Tê Ngưu Thú trong bầy đột nhiên lui lại.
Nhưng đại quân phía sau lại xô đẩy thân thể nó, khiến nó không thể lui về.
Ấn ký chữ “ngự” kia phủ lên người nó.
Con Sơn Tê Ngưu Thú kia lúc này gầm nhẹ.
Sau đó, không khí tựa như cũng ngưng đọng lại.
Nguyệt Minh Không thấy cảnh này thì cảm thán trong lòng.
Ngự thú sư!
Đây là một chức nghiệp cực hiếm thấy của võ giả.
Bởi vì ngự thú sư cần có thông linh nhất định với thú.
Mà không phải ai cũng có thông linh này.
Thậm chí còn hà khắc hơn cả việc tu làm luyện đan sư, luyện khí sư hay trận pháp sư.
Bên ngoài đồn rằng tông chủ Tần Ninh và Ôn Hiến Chi của Thánh Thú tông có quan hệ không tầm thường, nói không chừng hắn là đời sau hoặc đệ tử quan môn của Ôn Hiến Chi.
Hiện tại xem ra là cực kỳ có khả năng.
Ba người Giản Bác, Tấn Triết và Nhan Như Họa thấy cảnh này thì đều há hốc mồm, nhưng sau đó đã lập tức phản ứng lại.
“Không hổ là tông chủ Thánh Thú tông của chúng ta, kỹ năng ngự thú là số một”.
“Đúng thế, thu phục được ngàn vạn con Sơn Tê Ngưu Thú, quá bá đạo!”
“Chính xác, chính xác, tổ sư nhà chúng ta cũng không thể bằng được!”
Lúc này, ba người liên tục nịnh hót khiến cho Nguyệt Minh Không ở bên cạnh phải trợn tròn mắt.
Nịnh nọt như thế?
Có bị lố quá không vậy?
Tổ sư các ngươi mà nghe thấy sẽ không lột da các ngươi hay sao?