Sự yên lặng này kéo dài những ba năm.
Trong thời gian ba năm, toàn bộ Cửu U đại lục, những thế gia cổ, cổ quốc phảng phất như đều mai danh ẩn tích, biến mất không thấy đâu.
Mà trong một không gian kỳ dị của Cửu U đại lục, có một người lúc này cũng đột ngột mở mắt.
Chính là Tần Ninh!
Một cái dập đầu kéo dài ba năm!
Tần Ninh lúc này, toàn thân áo trắng đã biến thành đen thui, tóc dài đến eo, ba ngàn sợi tóc bạc ở dưới ánh mặt trời rạng ngời rực rỡ.
Mà Tần Ninh của hiện tại, hơi thở trong cơ thể hùng hậu đến đáng sợ.
Ba năm thời gian, Tần Ninh chưa từng rời khỏi Mặc cốc một bước. Cha đã đem số thiên tài địa bảo còn lại rót thẳng vào trong cơ thể hắn một phần, một phần khác thì dũng mãnh rót vào trong Phong Thần châu, ngưng tụ thành một viên ngọc màu xanh ngọc bích.
Có điều viên ngọc ấy kết hợp với hắn, bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu, hắn đề có thể theo hạt ngọc ấy hấp thụ linh khí nhu hòa đó.
“Tạm thời gọi ngươi là Vạn Linh châu vậy!”
Viên ngọc đó ẩn giấu ở bên trong Phong Thần châu, hơn nữa còn tụ tập hàng vạn loại linh tài, cơ thể hắn cùng lắm mới chỉ hấp thụ được một phần trăm mà thôi.
Lúc này, cơ thể Tần Ninh khẽ chuyển động, gân cốt khắp người rung động mạnh mẽ.
Thời gian ba năm, từ cảnh giới Thiên Võ bảy biến lên cảnh giới Thông Thiên một biến.
Không tính là nhanh, thậm chí còn hơi chậm.
Theo lý mà nói, có Vạn Linh châu củng cố thân thể liên tục như vậy, Tần Ninh phải nâng cấp một cách đáng sợ mới phải.
Có điều, Tần Ninh luôn yêu cầu mình phải cực kỳ hoàn hảo.
Ba năm qua, hắn luyện Ngọc Lôi thể đến mức tận cùng, bảy tầng cảnh giới đều viên mãn, vốn chỉ định dừng lại ở cảnh giới Thiên Nguyên sáu nguyên thôi là được, nhưng vô tình lại đột phá lên cảnh giới Thông Thiên.
“Ba năm rồi chưa ra khỏi Mặc cốc, không biết Cửu U đại lục giờ ra sao!”
Tần Ninh nhìn bia mộ trước mặt, từ từ nói: “Đại ca Kinh Mặc, sau này đệ sẽ quay lại thăm huynh, mà lúc này, đệ sẽ khiến đám người kia phải tỉnh táo lại”.
Hắn sờ vào bia mộ, khẽ thở ra.
Hắn còn phải làm rất nhiều việc nữa.
Mà trước mắt chính là Tuyệt Ninh tông có liên quan đến sự bỏ mình của Minh Uyên.
Nếu muốn đánh Tuyệt Ninh tông, thì con cháu của tam Hoàng thất Vương chắc chắn phải đứng mũi chịu sào.
Tần Ninh quyết định bắt đầu từ bọn họ.
“Cửu U đại lục đã yên lặng quá lâu, cần phải nhấc lên một hồi gió tanh mưa máu thôi!”
Tần Ninh bước ra ngoài, sau ba năm, đây là lần đầu tiên hắn ra khỏi Mặc cốc.
Tiếng ầm ầm vang lên, cửa Âm Dương của Mặc cốc lúc này mở ra.
Bên ngoài có ba bóng người lẳng lặng đứng vững, thậm chí còn có ba căn phòng gỗ được dựng trước cửa cốc.
“Công tử!”
Thấy Tần Ninh, lão Vệ lập tức tiến lên đón.
“Công tử!”
“Công tử!”
Hai bóng hình xinh đẹp lúc này cũng vui vẻ bước lên phía trước.
Chính là Diệp Viên Viên cùng Vân Sương Nhi.
Nếu như nói Diệp Viên Viên năm đó như một nụ hoa sen chớm nở, thì ba năm sau, Diệp Viên Viên của hiện tại như hoa sen nở rộ, từng hành động đều vô cùng quyến rũ, còn hơi thở trong cơ thể thì mạnh mẽ vô cùng.
Vân Sương Nhi lại càng thêm thuần khiết tươi mới, một thân váy dài tím nhạt, còn mang theo cả tư vị quyến rũ tự nhiên.
Hai cô gái đều xinh đẹp yêu kiều, người bình thường mà thấy thì chắc chắn sẽ chấn động phi phàm.
Tần Ninh thấy hai người, ánh mắt sáng lên.
“Không tệ nha, xem ra tu hành ở trong U Minh Tông và Thánh Vương Phủ rất tốt đấy nhỉ, đã đạt đến cảnh giới Hóa Thần chưa?”, Tần Ninh từ từ nói.
Hai cô gái, một là Cửu Chuyển Linh Lung thể, một là Hỗn Độn thể, dựa theo công pháp tu luyện hắn truyền thì đạt đến cảnh giới Hóa Thần trong hơn ba năm cũng không phải là không thể.
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi cúi đầu.
“Cảnh giới Thông Thiên ba bước!”
“Cảnh giới Thông Thiên ba bước!”
Hai người gần như cùng lúc nói ra.
“Cũng không tệ, làm đâu chắc đấy là được, đã vậy thì cũng không cần phải ở lại Thánh Vương Phủ với U Minh Tông làm gì”.
Tần Ninh từ từ nói: “Từ nay trở đi, ở bên cạnh ta thôi, đánh vững căn cơ ở cảnh giới Thông Thiên, đến lúc đạt cảnh giới Hóa Thần thì chín chuyển sẽ càng ổn định hơn”.
“Vâng!”
Hai cô gái nhún người.
Vân Sương Nhi nhịn một lúc, rồi vẫn hỏi: “Công tử... vẫn ổn chứ ạ?”
“Ta?”
Tần Ninh nhếch miệng, cười nhạt: “Ta ổn!”
“Có điều... bọn họ sẽ gặp chuyện lớn đấy!”
Nghe vậy, Vân Sương Nhi và Diệp Viên Viên phẫn nộ nhìn lão Vệ.
Lúc này lão Vệ xấu hổ.
Bộ dạng ban đầu của Tần Ninh mất đi lí trí, thật sự rất đáng sợ.
Cho nên ông ta mới đi tìm Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đến đây chờ đợi.
Nhưng giờ xem ra, có lẽ công tử đã bình phục rồi.
Nghĩ cũng đúng, dù sao thân phận của công tử không tầm thường, chín đời làm người, những gì công tử chịu đựng được mạnh mẽ hơn rất nhiều người khác.
Nếu không, đối diện với hai cô gái quyến rũ tuyệt đỉnh như Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi, công tử đã không thể đến mức chưa hề động chạm vào hai cô.
“Công tử tắm rửa trước đi!”
Diệp Viên Viên lúc này nói: “Chứ cứ thế đi ra ngoài thì người ta sẽ sợ hãi mất”.
Tần Ninh gật đầu.
Trong phòng, nước nóng bốc hơi lên, Tần Ninh ngồi ngay ngắn trong thùng gỗ, thần sắc bình tĩnh.
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi lúc này thuần thục thay đồ, rửa mặt giúp Tần Ninh.
Nếu bị người khác thấy cảnh này thì e là chỉ muốn chém Tần Ninh thành trăm mảnh.
Hai vị mỹ nữ tuyệt thế như vậy mà lại ở nơi đơn sơ này tắm rửa cho Tần Ninh, đúng là phí của trời.
Ba năm, Tần Ninh không chỉ đạt cảnh giới Thông Thiên một bước, mà da thịt thân thể còn được Ngọc Lôi thể rèn luyện, có thể nói là hoàn mỹ.
Lúc này, vẻ ngoài cơ thể Tần Ninh giống như một viên ngọc trơn tuột nhẵn nhụi.
Mày kiếm mắt sắc, mặc dù vẫn thư sinh như cũ nhưng lại càng mê người hơn.
Hơn nữa đường cong thân thể cũng gần hoàn mỹ rồi, kết hợp với da thịt trơn tuột đúng là khiến người ta say mê.
Nhất thời, đến cả Diệp Viên Viên cùng Vân Sương Nhi cũng phải thấy xuất thần.
Ba năm qua, hai người các cô luôn tu hành chăm chỉ, nhưng vẫn nhớ kỹ lời Tần Ninh nói, vững chắc nền móng, đạt đến cảnh giới Thông Thiên ba bước.
Mà ba năm này, Tần Ninh lại đạt đến cảnh giới Thông Thiên một bước, là điều mà các cô không nghĩ đến.
“Có đẹp không?”
Tần Ninh hơi nheo mắt lại, đột nhiên mở miệng khiến sắc mặt của cả hai cô gái cùng đỏ bừng.
Lúc trước nghe lão Vệ nói, hai cô lo cho Tần Ninh vô cùng. Mà bây giờ thấy Tần Ninh đi ra, bọn họ cũng yên lòng hơn.
“Công tử lại trêu chúng ta!”, Vân Sương Nhi mỉm cười: “Thân là tỳ nữ, sao có thể nói công tử nhà mình xấu cho được?”
“Cô là kiểu người không muốn nói thật à?”
Tần Ninh cười nhạt: “Vốn định chờ hai cô đạt cảnh giới Thiên Nguyên thì rời khỏi hai tông môn lớn, xem ra ba năm nay có lẽ đã làm chậm trễ thời gian tu hành của các cô rồi”.
“Lát nữa ta sẽ kiểm tra thực lực các cô, để xem có sai lệch chút nào không”.
Nghe vậy, ánh mắt của Vân Sương Nhi cùng Diệp Viên Viên đều lóe sáng.