Lúc này cả người Tần Ninh chậm rãi lùi về sau.
Giờ phút này, trong ánh mắt của Thanh Chiết Sa có vài phần kinh ngạc.
Tần Ninh có thể chém giết Thánh Nhân, thật sự không nghĩ đến lúc đối mặt với ông ta mà vẫn còn có thể mạnh mẽ đến vậy.
Lúc này ánh mắt của Tần Ninh vô cùng lạnh lẽo.
“Còn tưởng rằng sẽ ngưng tụ một phách Địa Thánh chứ, không ngờ chỉ là Hư Thánh mà thôi, còn không được tính là Địa Thánh chân chính”.
Tần Ninh có một cảm giác vô vị tẻ nhạt, cười nói: “Chẳng thú vị chút nào!”
Thanh Chiết Sa giận dữ.
“Thiên Địa Huyền Diệu, Thanh Nguyên Nguyệt Quyết, Hóa Nguyệt Trảm!”
Một lưỡi đao cong như trăng lưỡi liềm trực tiếp chém ra.
Tần Ninh đứng vững giữa mười con voi lớn, thân hình lù lù bất động.
“Ngươi không được rồi!”
Tần Ninh chỉ một tay ra.
Trong khoảnh khắc, mười con voi lớn kia xông ra.
Chúng liên tục dẫm chân xuống.
Linh ký trăng lập tức tán loạn, những đôi chân kia đã đạp đến trước người Thanh Chiết Sa.
Ầm ầm... sắc mặt Thanh Chiết Sa trắng nhợt, cả người lùi về sau.
Lúc này ông ta nhịn một ngụm máu tươi ở trong miệng, điều này khiến cho ánh mắt của Thanh Chiết Sa có mấy phần nhục nhã.
Chuyện gì xảy ra vậy! “Vũ Hãn Thanh, ngươi đang xem náo nhiệt sao?”
Thanh Chiết Sa quát khẽ.
Giờ phút này Vũ Hãn Thanh cũng đã mất đi vẻ lạnh nhạt trước đó.
Lúc này nhìn Tần Ninh trước mắt cũng có vẻ không chỉ đơn giản như vậy.
“Võ Vương Quyền!”
Một quyền tung ra, bóng dáng voi lớn liền dừng lại, lúc này Thanh Chiết Sa mới có thời gian để thở ra một hơi.
Giờ phút này, hai vị Địa Thánh đứng sóng vai nhau.
Nhưng khi nhìn về phía Tần Ninh đã không còn vẻ lạnh nhạt trước đó nữa.
“Kẻ này thật là Hư Thánh tầng năm...”, Vũ Hãn Thanh không thể tin nổi.
“Đương nhiên là thật!”
Sắc mặt Thanh Chiết Sa vô cùng lạnh lẽo.
Bọn họ có thể cảm nhận được khí tức Hư Thánh tầng năm rất rõ ràng.
Mà khí chất Hư Thánh tầng mười Tần Ninh mang đến cho mọi người chắc chắn chỉ là hiệu quả đã tăng lên chứ không phải là bản thân hắn.
Thế nhưng Hư Thánh tầng mười lại có thể sử dụng được thánh quyết bá đạo, khiến cho cường giả Địa Thánh như ông ta không có cách nào đánh bại ư.
Đúng như Tần Ninh nói, phách thứ nhất của ông ta vẫn chưa hoàn toàn ngưng tụ, cho nên không tính là Địa Thánh chân chính.
Nhưng cho dù như thế thì ông ta cũng có thực lực mà cảnh giới Thánh Nhân không thể so sánh được.
Nhưng khi đối đầu với Tần Ninh lại hoàn toàn không có tác dụng nào.
Rốt cuộc tên khốn này làm được kiểu gì! “Hai người chúng ta bắt tay giết chết kẻ này”.
Giờ phút này Vũ Hãn Thanh mở miệng nói: “Chúng ta hãy bắt tay giết kẻ này, để xem rốt cuộc tên nhóc này có gì kỳ lạ”.
Thanh Chiết Sa lập tức hiểu rõ.
Thực lực của Tần Ninh tăng lên ngoài mức quy định, lại thêm việc sử dụng thánh quyết không tầm thường, chỉ nhìn hai điều này thôi đã thấy có chút thần kỳ rồi.
Nếu như có thể giết Tần Ninh, vậy thì chắc chắn bọn họ sẽ có thu hoạch lớn.
Giờ phút này, hai người đứng sóng vai với nhau, trong nháy mắt đã lao thẳng về hướng Tần Ninh.
Ánh mắt của Tần Ninh vô cùng lạnh lẽo.
“Cự Tượng Khiếu Thiên!”
Hắn hét lên một câu, mười con voi lớn tụ tập lại, phát ra tiếng voi mãnh liệt, sóng âm bắn vọt về hướng hai người Thanh Chiết Sa và Vũ Hãn Thanh.
Âm thanh chói tai kia khiến sắc mặt của hai người đều hơi trắng bệch.
Lúc này Tần Ninh lại không dừng lại.