Mục lục
Phong Thần Châu – Vô Thượng thần đế - Tần Ninh Bản Chuẩn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thánh Hoàn?”


“Tăng cường thực lực?”


“Tăng cường phạm vi biển linh thức”.


Mộc Phong đột nhiên ngẩn người, hoàn toàn ngây dại.


Giờ phút này, ông ta rất muốn cho mình một cái tát.


Bị lừa rồi! Lúc trước bị Đế Lâm Thiên lừa, bây giờ lại bị Tần Ninh lừa.


“Chó chết!”


Mộc Phong không nhịn được mắng.


“Ngươi mắng ai?”


Tần Ninh mỉm cười nhìn Mộc Phong lão đầu.


“Ta... Đương nhiên là mắng Đế Lâm Thiên rồi!”


Mộc Phong cười còn khó coi hơn cả khóc.


“U Vương, ngươi nhìn xem, ta bị nhốt ba vạn năm, ngươi nói có phải Thánh Hoàn này thích hợp với ta nhất hay không”.


“Cũng không phải”.


Tần Ninh vừa nói xong, Mộc Phong lập tức ỉu xìu.


“Lúc phá trận, ai ở trong trận thì Thánh Hoàn này sẽ thích hợp với người đó”.


“Ngươi thấy ta là Vương Giả tứ phẩm, Thánh Hoàn này phù hợp với ta, sử dụng Thánh Hoàn, ta có thể bộc phát ra biển linh thức chín vạn mét chỉ trong nháy mắt!”


“Nhưng vừa rồi ta cũng đã nói rồi, dù sao cái này cũng là ngoại lực, không phải ai cũng đều có thể dùng, chắc hẳn có thể dùng mấy lần liền, hơn nữa nếu sử dụng hết thì nó cũng sẽ chuyển hóa thành thực lực để củng cố cho bản thân”.


“Vương Giả tứ phẩm giống như ta, đại khái sẽ giúp ta tăng lên tới Vương Giả ngũ phẩm, cũng không có gì đáng để sợ hãi cả”.


Mộc Phong nghe thấy lời này thì gần như muốn khóc.


Vương Giả tứ phẩm tăng lên tới Vương Giả ngũ phẩm.


Vậy chẳng phải cửu phẩm như ông ta sẽ có thể tăng lên thành Thiên Vương, biển linh thức mười vạn mét sao?


Đây là bỏ qua cơ duyên lớn thế nào chứ! Giờ phút này, Mộc Phong nhìn về phía Tần Ninh.


Tần Ninh lại cười nói: “Xem ra Đế Lâm Thiên không muốn giết ngươi, mà còn giúp ngươi”.


“Dù sao ngươi giúp hắn ta làm công bốn vạn năm, nhốt ngươi chắc cũng vì sợ ngươi nói ra, nhưng lại không đành lòng nhốt ngươi mãi, thấy ngươi rất có thiên phú về trận pháp nên mới đưa cơ hội này cho ngươi”.


Tần Ninh vỗ vỗ bả vai Mộc Phong, sâu xa nói: “Lão Mộc à, cũng đừng trách ta không nhắc nhở ngươi đấy nhé”.


Mộc Phong đột nhiên ngẩn ngơ.


Mẹ nó, ông ta có thể nói cái gì được?


Nghe lời này, không phải là... mình chạy quá nhanh sao?


“Cẩn thận!”


“Hả?”


“Chúng ta đi xuống!”


Tần Ninh vừa nói xong một câu.


Lúc này tiếng gió mát gào thét vang lên.


Hai bóng người xuất hiện bên trong Thất Trùng Thiên.


Tần Ninh dùng một tay nhấc Mộc Phong lên, xuất hiện trong khu vực chín ngàn mét.


Lôi điện bốn phía vọt tới trong nháy mắt.


Lôi điện thánh y bao trùm bên ngoài cơ thể Tần Ninh, những lôi điện kia không làm gì được hắn.


Chỉ là lúc quay người nhìn về phía Mộc Phong.


Mái tóc bạc trắng dựng ngược từng sợi một, thậm chí ngay cả râu ria cũng đều nổ tung.


“Ặc...”, Tần Ninh nói xin lỗi: “Xin lỗi nhé, ta quên mất, từ Bát Trùng Thiên xuống Thất Trùng Thiên sẽ có biển lôi, ta quên nhắc nhở ngươi...”, Mộc Phong cười ha ha.


Quên mất?


Mẹ nó! Nếu tên này mà không cố ý thì ông ta đi bằng đầu luôn! U Vương! Đùa chết người không đền mạng đâu.


Điều này qua chín vạn năm vẫn không hề thay đổi! Tần Ninh nhìn về phía Mộc Phong, nói: “Bây giờ không giống mấy vạn năm trước, đã xảy ra rất nhiều biến hóa, tốt nhất ngươi nên cẩn thận một chút”.


“Lão hủ biết!”


Mộc Phong nói ngoài miệng như vậy, thế nhưng nhưng trong lòng lại không thèm để ý.


Ông ta là Thiên Trận Vương - Mộc Phong! Bàn về trận pháp, trên đại lục Vạn Thiên ngoại trừ tên trước mắt thì có ai sánh bằng ông ta chứ! Vương Giả cửu phẩm, cộng thêm vương trận sư, cho dù phải đối mặt với Thiên Vương thì ông ta cũng không sợ, không sợ.


Đánh không lại, chạy trốn vẫn không thành vấn đề.


Giờ phút này Hai người đi về hướng khu vực thứ tám.


Đứng từ xa đã có thể nhìn thấy năm bóng dáng cao lớn.


“Thú Vương!”


Mộc Phong hơi sững sờ.


Năm con! Năm con Thú Vương, còn là loại Thú Vương đỉnh cao.


“Kim Vũ Điêu, Kim Lân Xuyên Sơn giáp, Hổ Vương Hắc Yên, Huyền Tê Kim Giác, Huyền Quy Phục Địa!”


Mộc Phong ngẩn người, nói: “U Vương, liệu năm con này có tấn công chúng ta không?


Có vẻ như chúng ta đã xông vào chỗ bọn chúng tu luyện rồi”.


Tần Ninh nhìn một chút Mộc Phong.


Giờ phút này, ngũ đại Thú Vương đều cảm nhận được hai khí tức mạnh mẽ tới gần, lần lượt mở mắt ra.


“Tiểu quỷ!”


Huyền Quy Phục Địa nhìn về phía Tần Ninh, kinh ngạc nói.


Tên này tiến vào khu vực thứ chín còn dẫn một người sống ra?


Trong biển lôi thứ chín còn có người sống?


“Năm vị, ta dẫn các ngươi đi vào Thất Trùng Thiên, khu vực thứ tám ở Thất Trùng Thiên đã đủ để các ngươi rèn luyện!”


“Việc hợp tác của chúng ta dừng ở đây”.


Tần Ninh cười nói: “Nhưng nếu năm vị không ngại, thật ra ta đồng ý tiếp tục hợp tác thêm”.


“Hả?”


Nghe thấy lời này, mấy Thú Vương đều nhìn về phía Tần Ninh.


Tiếp tục hợp tác thêm?


“Hợp tác như thế nào?”


Giờ phút này Huyền Tê Kim Giác rất có hứng thú nói.


Nó thật sự rất có hứng thú.


Tần Ninh dẫn chúng nó đi vào Thất Trùng Thiên, sau này bọn chúng sẽ có thể tu hành ở chỗ này.


Đột phá gông cùm xiềng xích biển linh thức chín vạn mét đến mười vạn mét, việc trở thành bá chủ Thú Vương đỉnh cao chỉ ở trong tầm tay.


“Bên trong Yêu Tháp Sơn và Huyền Thiên Sơn này có một thế lực tên là Thiên Đế Các, chắc các ngươi cũng biết được ít nhiều”.


Tần Ninh sâu xa nói: “Thân là Thú Vương, sai bảo một vài huyền thú chạy chân giúp các ngươi cũng không khó lắm”.


“Tìm ra vị trí lối vào Thiên Đế Các, ta sẽ nói cho các ngươi biết làm sao để tiếp tục tiến vào bên trong khu vực thứ chín rèn luyện, làm sao để tiến vào Bát Trùng Thiên, Cửu Trùng Thiên, thậm chí... làm thế nào để trở thành thánh thú!”


Hắn vừa dứt lời, ánh mắt của ngũ đại Thú Vương đều ngẩn ngơ.


Ngay cả Mộc Phong cũng phải ngẩn người.


Nói nhảm hả?


Làm sao thành thánh được?


Không phải lừa gạt người ta sao?


Không, không đúng! Mộc Phong nhìn về phía Tần Ninh, trong lòng hoảng hốt.


Năm đó U Vương đã làm gì?


Biến mất tám vạn năm! Lại quay trở về, bây giờ thay đổi thân xác, thực lực cũng không giống trước, chẳng lẽ... thành thánh rồi?


Tần Ninh thật sự biết cách thành thánh như thế nào ư?


Không thể tưởng tượng nổi! Giờ phút này, trong lòng Mộc Phong đã hoàn toàn sợ ngây người.


Điều này thật khó mà tưởng tượng


Tại sao Tần Ninh thành thánh lại quay về tới?


Chẳng lẽ... Giờ phút này, Mộc Phong kéo ống tay áo của Tần Ninh, nói thầm: “Có phải năm đó ngươi thành thánh rồi hay không?


Bị người ta đánh chết ở trong thế giới Cửu Thiên rồi?


Một sợi hồn phách đoạt xác sống lại?”


“Ôi trời, không tầm thường nha, chuyện đoạt xác sống lại thật sự tồn tại sao!”


Tần Ninh nhìn Mộc Phong một chút.


“Bị nhốt ba vạn năm đến mức choáng váng à!”


“...”, một bên khác, ánh mắt của ngũ đại Thú Vương cũng đều có vẻ mừng rỡ.


Tần Ninh tiếp tục nói: “Lần này hợp tác với các ngươi xem như trên cơ sở tin tưởng, nếu như các ngươi có thể tìm ra vị trí lối vào Thiên Đế Các, lời ta nói tuyệt đối chắc chắn”.


“Làm thế nào để tu luyện trong khu vực thứ chín, làm thế nào để đến Cửu Trùng Thiên, làm thế nào để trở thành thánh thú chân chính, ta có thể nói cho các ngươi biết!”


Giờ phút này ngũ đại Thú Vương đều ngừng việc tu hành lại.


Lần này có thể đến Thất Trùng Thiên, tiếp theo sẽ không khó để đến đây nữa.


Thế nhưng những điều mà Tần Ninh nói lại cực kì hấp dẫn.


Lôi điện trong khu vực chín ngàn mét của Thất Trùng Thiên chắc chắn sẽ có chỗ tốt nhiều hơn.


Bát Trùng Thiên! Cửu Trùng Thiên! Con đường thành Thánh! Điều này quá hấp dẫn! Chín vạn năm trước kia, việc thành thánh không khó khăn như vậy, nhưng bây giờ thành thánh quá khó khăn! “Được!”


Huyền Quy Phục Địa cười ha hả nói: “Lão hủ tin tiểu hữu Tần Ninh một lần”.


“Thành thánh, lão hủ đã chờ đợi quá lâu rồi, thọ nguyên không thể tiếp tục chờ được nữa”.


“Cho nên lão hủ đồng ý thử sức với cơ hội này”.


Lúc này tứ đại Thú Vương khác cũng đều gật đầu.


Mộc Phong thấy cảnh này thì ngây ngẩn cả người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK