Mục lục
Phong Thần Châu – Vô Thượng thần đế - Tần Ninh Bản Chuẩn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Tiểu sư tử, phiên dịch chữ đó đi!"





Nhan Như Họa cất lời nói.





"Chậc...", Sư Ngao Thú nhíu mày, đáp: "Lần này là Địch Nguyên kính nể sự mạnh mẽ của tổ sư thúc, thậm chí còn được lão tổ khai sơn ưu ái hơn tổ sư của các ngươi nữa".





"Không!"





Nghe thế, Địch Nguyên lại lắc đầu lia lịa, nói lại lần nữa: "Tổ!"





"Má, ta tức chết đi được!", Giản Bác bực bội nói: "Ngươi nói thẳng ra ý mình muốn nói đi có được không hả? Nếu không thích mở miệng thì truyền âm cũng được mà!"





"Một câu có một chữ, quỷ mới biết ngươi muốn nói gì?"





Còn Sư Ngao Thú thì gãi đầu khó hiểu.





Nó đã đoán sai ư?





Không thể nào?





Nó và Địch Nguyên đã ở bên nhau lâu nay, cho dù Địch Nguyên chỉ nói một câu có một chữ thì nó đoán lần nào cũng trúng phóc mà.





Nếu đó không phải là tổ sư thúc, thì là gì chứ?





Tổ sư hả?





Hay lão tổ nhỉ?





Chắc chắn là không phải tổ sư rồi, còn lão tổ thì càng không thể.





Trong chốc lát, Sư Ngao Thú cũng cảm thấy hơi mơ hồ, không hiểu gì.





"Các ngươi nhìn phía trước xem..."





Vào đúng lúc đó, Phong Vô Cực bỗng mở miệng, chỉ tay về phía dãy núi ấy.





Chỉ thấy có hơn trăm bóng người xuất hiện trước vầng sáng, đứng bên ngoài Thánh Thú tông.





Lúc này, Địch Nguyên cũng ngây người nhìn về phía dãy núi, nói: "Gì?"





"Địch Nguyên sư huynh chớ kinh ngạc, đây là người của Phần Nguyệt đường, Thiên Chiếu đường và Sâm La đường, bọn họ là những võ giả do tổ sư thúc thu nhận, có khoảng ba bốn ngàn người..."





Tấn Triết cười cười nói.





Thế nhưng, vừa nói xong thì đến Tấn Triết ngây người.





Dường như...





Có điều gì đó hơi sai!





Vào giờ phút này, ba người Nguyệt Phần Nhân, Thiên Phong Quần và La Kình đang ở trong Vạn Thú Triều Bái trận, nhưng hơn trăm người đứng ngoài kia cũng chỉ đứng ngoài, hơn nữa điệu bộ giống như hổ rình mồi...





"Có chuyện gì thế?"





Giản Bác cũng sững sờ.





Hình như có điều gì đó không đúng lắm.





Dường như... có người tới cửa gây chuyện thì phải?





Thánh Thú tông sống ẩn dật suốt mấy vạn năm, nên sẽ có một vài thế lực mới phất lên ở thánh vực Thiên Hồng không hề biết đến sự tồn tại của nó.





Trước kia, ba thế lực Phần Nguyệt tông, Thiên Chiếu môn và Sâm La cốc cũng nghĩ rằng đây là phế tích nên mới đóng quân ở vùng đất này.





Ai lại rảnh rỗi không việc gì làm đến gây phiền phức cho Thánh Thú tông chứ?





Thế nhưng, bọn họ suy nghĩ cẩn thận một lát.





Có vẻ nhưng những kẻ này không phải tới Thánh Thú tông để gây sự.





Vào lúc ấy, cả hai bên đang giằng co trong ngoài sơn môn.





Nguyên Hoàng cung từ từ đáp xuống dưới, rồi dừng ngay trước sơn môn.





"Tần tông chủ!"





"Tần tông chủ!"





Nhìn thấy Nguyên Hoàng cung, ánh mắt ba người Nguyệt Phần Nhân, Thiên Phong Quần và La Kình đầy ngạc nhiên, rồi đồng loạt chắp tay chào.





"Có chuyện gì thế?"





Tần Ninh hỏi.





"Tông chủ à?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK