Pháp quyết trợ giúp võ giả phóng thích linh khí trong cơ thể, pháp quyết điều tiết khống chế linh khí, có thể khiến cho lực tấn công của võ giả phóng ra ở mức độ lớn nhất.
Mà pháp khí lại gia tăng sức mạnh của võ giả ở trình độ lớn nhất.
Kiếm thuật kết hợp pháp quyết và pháp khí với nhau, uy lực sẽ tăng lên gấp bội.
Tần Ninh chỉ cầm một thanh trường kiếm được ngưng tụ từ linh khí mà cũng dám mơ tưởng đánh bại cô ta.
Không khác nào lấy trứng chọi đá.
Nếu là trường kiếm tạo ra từ linh khí có thể so được với pháp khí chân chính, vậy trên đời này còn cần thần binh lợi khí làm gì?
Lúc này nhìn thấy Ôn Thanh Kỳ đánh tới, trong mắt Tần Ninh lộ ra vẻ khen ngợi.
Đòn tấn công của Ôn Thanh Kỳ sử dụng sức mạnh có thể được gọi là thiên tài.
Thế nhưng người mà cô ta đối đầu lại là hắn!
Trong chốc lát, Tần Ninh chuyển động.
Tốc độ cũng không nhanh, kiếm linh khí trong tay chém ra.
Keng...
Giữa không trung, hai bóng người giao nhau, sức mạnh giải phóng.
Ầm!
Tiếng nổ tung vang lên, trong chốc lát đó sắc mặt Ôn Thanh Kỳ biến đổi, bước chân lảo đảo, cả người phải lùi lại.
Một sức mạnh xông vào trong cơ thể cô ta, tàn phá bừa bãi lục phủ ngũ tạng.
Đó là kiếm khí!
Hơn nữa... còn là kiếm khí mà chính cô ta ngưng tụ!
Tại sao có thể như vậy?
Lúc này Ôn Thanh Kỳ khó có thể tin nổi.
“Lại đến thử một chút xem?”
Tần Ninh cười tủm tỉm nói.
“Khốn kiếp!”
Ôn Thanh Kỳ hừ một tiếng, cầm kiếm chém ra lần nữa.
Ầm...
Tiếng nổ tung nặng nề lại vang lên.
Cơ thể Ôn Thanh Kỳ lại lùi về sau.
Lần này trong lòng Ôn Thanh Kỳ thật sự kinh ngạc.
Tại sao có thể như vậy?
Đây là điều không thể!
Tần Ninh sải bước ra, thanh trường kiếm linh khí trong tay cũng không có bất kỳ biến hóa nào.
“Thập Nhất Thanh Phong Kiếm Quyết chú trọng việc thấu hiểu Thập Nhất Thức, là thấu hiểu về ý cảnh, gió mát gió mát, hây hẩy gió mát sóng lặng như tờ”.
Tần Ninh cười tủm tỉm nói: “Tiểu Kỳ Kỳ, thiên phú của ngươi không tồi, làm nha hoàn bưng trà đổ nước cho bản công tử, ta sẽ dạy cho ngươi kiếm thuật, được không? Đảm bảo sẽ lợi hại hơn truyền thừa của Vô Cấu Kiếm Phái”.