Ngọc Lôi thể!
Hỗn Nguyên Lệ Điện pháp!
Ba môn thể thuật này, Tần Ninh nào đang tùy ý lựa chọn?
Cải tạo thể chất, đối với người khác gần như là không thể.
Nhưng từ đời thứ mười trở đi, Tần Ninh chính là nỗ lực.
“Tiếp tục!”
Tần Ninh khẽ quát, không thèm quan tâm.
Quế Nhất Luân mắng to, giơ đao lên chém!
Oanh...
Đất liền rung chuyển, từng tòa nhà hóa thành phấn vụn.
Một đao.
Một đao.
Lại một đao.
Quế Nhất Luân lúc này điên rồi.
Đây là thân thể kiểu gì vậy?
Có thể mạnh đến bước này?
“Hộc hộc...”
Quế Nhất Luân thở hồng hộc, cầm linh đao Thanh Long, mồ hôi tuôn như mưa.
“Khốn kiếp!”
Khốn kiếp, quá khốn kiếp!
Tần Ninh lúc này như một tảng đá trong hầm cầu vậy, vừa thối vừa cứng, cứng rắn một cách vô lý!
“Tiếp đi!”
Tần Ninh lúc này nghiêm mặt quát, sải bước ra.
Ánh kim toàn thân lóng lánh không sánh được, sấm sét lăn lộn, Tần Ninh giống như đi từ trong biển sấm hồ sét, vàng chói lọi.
Còn nữa hả?
Quế Nhất Luân muốn khóc.
Đã chém mấy trăm đao rồi, nếu là cảnh giới Hóa Thần bát chuyển thì ít nhất cũng phải chết mấy trăm lần ấy chứ.
Nhưng Tần Ninh lại chẳng ra làm sao!
Cái tên này, một thân máu thịt được tạo từ sắt thép à?
Quế Nhất Luân lúc này rất muốn khóc.
Nhưng khóc không ra nước mắt!
Hắn ta hết sức để khóc rồi!
Mệt!
Tần Ninh bĩu môi, nói: “Hoàng thể Kim Nguyệt thể? Cảnh giới Hóa Thần bát chuyển? Linh khí cửu phẩm? Chỉ có từng đó năng lực thôi à...”
Quế Nhất Luân này thật sự giận dữ.
Tên khốn này...