“Cho nên liền trở thành lý do để các ngươi tàn sát nhân tộc? Thành cái cớ cho các ngươi xâm lấn Thương Mang Vân Giới?”
Tần Ninh lắc đầu nói: “Ta nói các ngươi... đáng buồn nhưng càng đáng hận!”
Oanh...
Trong nháy mắt, Tần Ninh đột nhiên chạy như bay ra.
Nhưng lại cũng không phải về phía bốn trưởng tộc mà những thứ Đại Ma Đế, Tiểu Ma Đế cùng với Ma Hoàng, Ma Vương phía dưới.
Rồng cuộn bên người, phượng phi trên vai, Tần Ninh thời khắc này có tốc độ rất nhanh.
Bốn Đại Ma Đế lực lượng tăng vọt nhưng không nắm vững lực điều khiển và tốc độ.
Lúc này bốn người bị Tần Ninh xoay vòng quanh.
Bốn người lúc này càng không dám bộc phát toàn lực.
Đây là Đế thành, người trong này chính là các thành viên nòng cốt của Ma tộc là Ma Hoàng, Ma Đế.
Niết Bàn thất trọng vận dụng toàn lực cũng đủ để phá hủy tòa thành trì có một triệu nhân khẩu này.
Nếu vậy thì ngũ mạch Ma tộc thật sự sẽ xong đời.
Tần Ninh cũng không hề cố kỵ.
Đây là thế giới địa tâm, là thế giới của ngũ mạch Ma tộc.
Hắn có gì phải lo lắng?
Để lại bốn Đại Ma Đế, chém giết đám Ma Vương, Ma Hoàng cùng Ma Đế, thu gom lại từng viên Tịnh Ma Châu chất đống trong Phong Thần châu...
Cùng lúc này, tại Cửu U đại lục.
Ốc đảo Đại Vũ.
Tôm cát nhỏ, lão Vũ mù cùng Thạch Cảm Đương thở hồng hộc, dựa vào nhau, ngồi xuống.
“Con mẹ nó, mệt chết tôm gia!”
Tôm cát nhỏ thở hồng hộc, đôi càng tôm dính máu kết vảy, thoạt nhìn vô cùng kinh khủng.
“Bọn chúng lui rồi...”
Thạch Cảm Đương lúc này thở ra, nói: “Cũng may là rút lui đấy, nếu không cũng không thủ nổi”.
“Các ngươi không cảm thấy rất kỳ quái sao?”
Lão Vũ mù lại nói: “Vì sao đột nhiên lại rút lui?”
Lời này vừa nói ra mấy, người đều sửng sốt.
Diệp Viên Viên từ từ nói: “Có phải là bởi vì... bởi vì công tử xuống địa tâm gặp phải động tĩnh gì...”
“Hả?”
“Hả”
Lão Vũ mù cùng tôm cát nhỏ tức thì đứng dậy, há hốc mồm.
“Tần công tử xuống địa tâm?”
Lão Vũ mù đột nhiên mắng: “Liều lĩnh, quá là là liều lĩnh”.
“Địa tâm là nơi nào chứ? Đó là sào huyệt của Ma tộc. Coi như Tần công tử... coi như là Cửu U Đại Đế năm đó cũng không dám tùy tiện tiến nhập”.