“…”, Trấn Thiên Vương nghe thấy lời này, ông ta muốn mở miệng.
Nhưng cuối cùng lại lắc đầu một cái.
“Tùy ngươi!”
Lời vừa dứt, lão đầu tử xoay người từ từ đi ra.
Tiên Lạc Vũ lúc này vội vàng theo sau.
Bên ngoài đại điện, Tiên Lạc Vũ nhìn thấy dáng vẻ đau khổ của ông nội, Tiên Lạc Vũ an ủi: “Ông nội, Tần Ninh chế tạo vương khí, vốn là hao tâm tổn sức, mặc dù chúng ta hao tổn đầm linh thức, nhưng hai món vương khí không thua thiệt…”
“Hơn nữa Tần Ninh công tử cũng nói, hao phí vạn năm thọ nguyên mới dẫn tới…”
Nghe thấy lời này, Tiên Vô Tận mặt đầy kinh ngạc nhìn về phía Tiên Lạc Vũ.
“Ngu xuẩn!”
“Ông nội…”
“Hắn chính là tên lừa gạt, lời của hắn, cháu có dám tin không?”
Tiên Vô Tận mắng: “Hao tâm tổn sức? Cháu có biết năm đó hắn một ngày đã chế tạo mười mấy món vương khí hoàn chỉnh cho Phong Vương dùng không!”
“Vạn năm thọ nguyên, bị thương rất nặng?”
“Lời này ngươi cũng tin?”
“Ta hỏi cháu, từ lúc bắt đầu đến giờ cháu có thấy sắc mặt hắn tái nhợt, có dấu vết của nguyên khí mất đi không?”
Tiên Lạc Vũ nghe xong thật sự ngây ra.
Mẹ nó? Lão hồ ly! U Vương!
Là U khoác lác mới đúng! Tần Ninh… diễn tốt quá! Tiên Vô Tận mệt mỏi.
Tiên Vũ Sinh tu hành thiên phú mạnh mẽ, là một hạt giống tốt, cũng sẽ không giở trò.
Tiên Lạc Vũ – một đứa cháu có thiên phú lớn nhất của mình cũng trung thành biết điều.
Duy chỉ có đứa con trai thứ ba Tiên Hàm lanh lợi thông minh, nhưng lại bị Tần Ninh lừa gạt chạy khỏi… Tiên gia! Không một ai có thể chơi lại Tần Ninh! Bị Tần Ninh kiếp trước lừa gạt, còn bị Tần Ninh kiếp này lừa tiếp, vị Trấn Thiên Vương lúc này trong lòng có chút không biết làm sao.
Giờ phút này, trong đại điện.
Cốc Tân Nguyệt và Diệp Viên Viên nhìn về phía Tần Ninh.
“Sao vậy?”
Tần Ninh cảm nhận được ánh mắt lo lắng của hai người, không khỏi nói.
“Chàng thật sự hao phí vạn năm thọ nguyên?”
Tần Ninh bây giờ đến Thiên Nhân nhị bộ, thọ nguyên ít nhất sáu vạn năm.
Nhưng là hao phí vạn năm... hao tổn quá lớn!
Thấy ánh mắt hai người, Tần Ninh chép miệng một cái nói: “Lừa lão hồ ly kia thôi, các nàng cũng tin?”
Nghe thấy lời này, hai người Cốc Tân Nguyệt và Diệp Viên Viên nhất thời giận đến giậm chân một cái, xoay người rời đi.
Mới vừa rồi Tần Ninh nói cứ như thật.
Không ngờ là tên lừa gạt! Hai người phụ nữ rời đi, lúc này Tần Ninh ngắm Cửu Minh U thiết trước mặt.
Thiết này thật sự có thể gặp không thể cầu.
Cho dù là ở thế giới Cửu Thiên, thiết này cũng không phải nói chỗ nào cũng có thể tìm được.
“Ta một món, Viên Viên một món, Nguyệt nhi một món, cho Cửu Anh một bộ áo giáp bảo vệ cổ, Thiên Ngoại Tiên hai món!”
Tần Ninh lẩm bẩm nói: “Tổng sáu món!”
Tần Ninh cẩn thận suy nghĩ.
Đủ! Thậm chí hơn.
Khối hàn thiết này có thể chế tạo ra mười món! Tần Ninh không do dự nữa, tối nay bắt đầu ra tay! Hắn tiến vào hậu viện Nguyên Hoàng cung.
Nguyên Hoàng cung trên trăm gian phòng, diện tích khá lớn, ngoài ra phía sau cùng có tòa cung điện to lớn kia Tần Ninh dự tính làm tẩm điện cho mình, là nơi cùng Cốc Tân Nguyệt và Diệp Viên Viên vui vẻ, phần lớn chỗ khác còn để trống.
Lúc này Tần Ninh đi đến trong một tòa đại điện, hắn cũng trực tiếp động thủ, mà bắt đầu bố trí đại trận.
Ước chừng tốn khoảng một giờ mới hoàn toàn dự tính xong.
Tần Ninh đứng yên trước nồi luyện khí.
“Nồi luyện khí bảo khí cấp siêu phẩm… e rằng không luyện nổi mười món vương khí... Tiểu tử Tiên Lạc Vũ này cũng không ngốc, mang cho ta vài cái”.
Nếu Trấn Thiên Vương và Vũ Vương biết Tiên Lạc Vũ mang ba bốn nồi luyện khí đến, nhất định một bạt tai tát chết cậu ta.
Nồi luyện khí cấp bảo khí siêu phẩm cũng hiếm thấy.
Dù sao nồi luyện khí cấp vương khí quá khó tìm.
Tiên Lạc Vũ đưa một lần năm cái! Không bị đòn mới là lạ.
Tiên Lạc Vũ đâu có suy nghĩ nhiều như vậy.
Tần Ninh muốn, phụ thân gật đầu, cậu ta đương nhiên là toàn tâm toàn ý đi chuẩn bị.