Tần Ninh nếu còn muốn lấy cảnh giới Thông Thiên một bước để đánh bại cảnh giới Thông Thiên ba bước của hai cô thì e là rất khó.
Trên một thảo nguyên ở Thiên Thận cung.
Ba bóng người đứng đối lập nhau.
Diệp Viên Viên mặc đồ xanh, tóc đen dài mượt như thác nước, khẽ bay theo gió.
Vân Sương Nhi xinh đẹp đứng vững, khuôn mặt cũng vô cùng nghiêm túc.
Tuyệt đại giai nhân chính là đây chứ đâu!
Mà ở trước mặt hai người, Tần Ninh mặc đồ trắng, chắp tay, mỉm cười nhìn cả hai.
“Công tử, ta và Sương Nhi đều đạt cảnh giới Thông Thiên ba bước, đạo tu hành của võ giả, đến cảnh giới Địa Võ, chế tạo đan điền, cảnh giới Thiên Võ chế tạo đan hải”.
“Mà cảnh giới Thiên Nguyên chính là biến đổi linh khí, linh khí trong cơ thể võ giả phát sinh lột xác, uy lực tăng gấp bội”.
“Cảnh giới Thông Thiên, đúc ra thiên đài, thiên đài đặt dưới chân có thể khiến cho võ giả phi hành trên không với tốc độ cao, linh khí tiêu hao ít, mà thiên đài vững, cơ thể võ giả cũng kiên cố vạn phần, khó có thể lay động”.
Diệp Viên Viên tiếp tục nói: “Tuy công tử chỉ chênh lệnh với chúng ta hai bước, nhưng chênh lệch này rất lớn đó!”
“Xem ra ba năm nay các cô học không uổng công nha, nhưng yên tâm đi, cứ việc tấn công toàn lực!”
Tần Ninh thản nhiên nói: “Nếu ta thua tỳ nữ của mình thì thà quay về làm vườn còn hơn!”
Vân Sương Nhi và Diệp Viên Viên lúc này nhoẻn miệng cười, trong nháy mắt xông lên tấn công.
Năm đó, Tần Ninh với cảnh giới Linh Luân tầng ba đối diện với đối thủ cảnh giới Linh Luân bảy tầng mà khiến cho đối phương phải thua trận, điều này đã làm cả hai người kinh ngạc
Nhưng bây giờ không giống ngày xưa nữa.
Cảnh giới Thông Thiên chỉ có năm bước, mà năm bước này đều cần phải xây dựng một tầng thiên đài.
Năm thiên đài kiến tạo dưới chân, nền tảng của võ giả so với núi cao vạn trượng còn lớn hơn gấp mấy lần.
Cảnh giới càng cao, chênh lệch càng lớn.
Soạt soạt...
Hai bóng người lúc này vọt thẳng ra.
Vân Sương Nhi không nương tay chút nào, Hỗn Độn thể mở ra, linh khi hóa thành chân nguyên, thực lực cảnh giới Thông Thiên ba bước hoàn toàn mở ra.
Mà một bên khác, Diệp Viên Viên hoàn toàn mở ra Cửu Chuyển Linh Lung thể, một luồng thiên uy thánh khiết mênh mông ầm ầm giáng xuống.
Hai cô gái tung ra bản lĩnh xuất chúng, uy thế bức người.
Mà lão Vệ lúc này đứng ở một bên thảo nguyên, mỉm cười nhìn cả ba so đấu.
Tần Ninh hiện nay coi như đã khôi phục khí phách ban đầu. Ông ta biết, Tần Ninh sẽ không sa sút tinh thần mãi, nhưng không ngờ cái chết của Tần Kinh Mặc lại khiến cho Tần Ninh không ra khỏi Mặc cốc trong vòng ba năm.
Cũng may, hiện giờ Vân Sương Nhi và Diệp Viên Viên quay lại, Tần Ninh lại vui hơn trước một chút.
Oanh...
Trong nháy mắt, bên trên thảo nguyên phát ra những tiếng nổ lớn.
Diệp Viên Viên cùng Vân Sương Nhi tấn công, lúc thì lạnh lùng, khi thì bá đạo, lúc thì thoăn thoắt như sấm sét, khi thì chậm rãi như rùa thần.
Nhưng nhìn thế nào thì hơi thở mạnh mẽ bộc phát ra kia đều khiến người ta phải biến đổi sắc mặt.
Đây nào phải là cảnh giới Thông Thiên ba bước, có mà cảnh giới Thông Thiên năm bước ấy chứ.
“Không tệ, xem ra ba năm nay cũng làm theo lời ta nói nhỉ!”
Tần Ninh đối diện với chiêu tấn công kịch liệt của hai người, vẫn nhàn hạ như cũ.
Hơn nữa, từ đầu đến cuối, Tần Ninh chỉ trốn tránh chứ chưa đánh trả.
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi không khỏi buồn bực, bọn họ hiểu được, bản thân vẫn chưa khiến Tần Ninh phải xuất ra toàn lực.
Hai cô gái hợp tác lại, nhìn nhau, gật đầu.
Đột nhiên, hai bóng người tách ra về hai phía trái phải.
“Cửu Chuyển Linh Lung thể, Linh Lung Cửu Chuyển quyền!”
Diệp Viên Viên phiêu đãng giữa không trung, bàn tay vung ra, linh khí mạnh mẽ chuyển động, cuồn cuộn trôi ra.
Diệp Viên Viên đứng vững như Cửu Thiên Huyền Nữ, ngạo nghễ ở trên không, sát khí toàn thân ngưng tụ đến cực điểm, rồi buông thả ra trong nháy mắt, từng quyền ảnh trực tiếp xông về phía Tần Ninh.
“Hỗn Độn thể, Hỗn Độn Ngọc Miên chưởng!”
Vân Sương Nhi đột nhiên xuất hiện, hai tay thành chưởng, từng đòn từng đòn vung ra, hóa thành chưởng ảnh hướng thẳng đến Tần Ninh.
Nhìn hai cô gái bức ép tới, rốt cuộc cũng vung ra toàn lực, Tần Ninh cũng không hề chỉ chằm chặp phòng ngự nữa.
“Ngọc Lôi thể, mở!”
Ngọc Lôi thể có tổng cộng bảy tầng, mà tu luyện đến tầng sáu thì sẽ ngưng tụ thành Phách Lôi thể.
Phách Lôi thể mở ra, cơ thể võ giả như có sấm rền cuồn cuộn.
Tần Ninh lúc này bùng nổ Phách Lôi thể, khí thế mạnh mẽ hoàn toàn tỏa ra. Cả người hắn lúc này như chịu sự tôi luyện của vô tận linh lôi, càng giống như một đám mây sét tụ vào và có thể bộc phát bất cứ lúc nào.
“Phá!”
Tần Ninh vung hai tay, hai quyền ảnh trực tiếp xé gió, kéo ra thiên lôi cuồn cuộn, ầm ầm tuôn ra.
Đùng!!!
Đùng!!!
Trong nháy mắt, hai quyền ảnh vô hình vô ảnh cũng hung hãn tuôn ra, lực bộc phát mạnh mẽ đến mức tận cùng, phá vỡ công kích của Diệp Viên Viên cùng Vân Sương Nhi.
Rầm rầm...
Hai cô gái lúc này đột nhiên lui lại, thần sắc hoảng sợ.
“Không đánh nữa, không đánh nữa!”
Sương Nhi lúc này bưng mặt, thở hồng hộc nói: “Công tử bắt nạt chúng ta!”
“Công tử tu cái gì vậy? Vốn là phàm thể, nhưng hai chúng ta không thể tới gần công tử thì sao mà đánh được?”
Diệp Viên Viên cũng cảm thấy vô lực.
Thân thể Tần Ninh như vậy không khỏi quá bá đạo đi?
Cảnh giới Thông Thiên một bước, hai bọn họ cảnh giới Thông Thiên ba bước, thế mà không phá vỡ được phòng ngự.
Tuy biết Tần Ninh mạnh mẽ, nhưng không ngờ là mạnh đến mức này.
“Làm sao? Không vui à?”, Tần Ninh cười nói: “Ta vẫn còn một phần sức mạnh chưa thi triển ra đó!”
Ngọc Lôi thể.
Thể thuật này là do hắn chuyên môn nghiên cứu khi còn là Thông Thiên Đại Đế ở đời thứ tám.
Lấy linh lôi tôi thể, tôi luyện đến tận cùng, cường độ cơ thể có thể so với linh khí bát phẩm, còn tính bộc phát thì có thể so với linh khí cửu phẩm.
Nếu không, hắn sẽ không đi tốn bao nhiêu công để tôi luyện Ngọc Lôi thể như vậy.
Hiện nay, hắn đã tu hành đến viên mãn, Ngọc Lôi thể quả nhiên không làm hắn thất vọng.
Chín đời làm người, Tần Ninh hiểu sâu sắc, căn bản nhất trong tu vi cảnh giới chính là cường độ của thân thể.
Một vài cường giả dùng cả đời để tu luyện thân thể, nhưng cuối cùng vẫn trở thành nhân vật truyền kỳ.
Thân thể, là căn cơ của võ giả.
Căn cơ không vững, sao xây được lầu cao?
Nhìn dáng vẻ bị đả kích của hai cô gái, lão Vệ cười nói: “Hai vị cô nương đừng tức giận, đừng nói là hai người, chỉ cần là dưới cảnh giới Hóa Thần thì không một ai phá được phòng ngự của công tử”.
“Chúng ta là Hỗn Độn thể và Cửu Chuyển Linh Lung thể cơ mà...”, Vân Sương Nhi không phục.
“Công tử bất công quá, tu hành một thể thuật cao siêu như thế mà không truyền cho chúng ta?”, Diệp Viên Viên trêu ghẹo.
Tần Ninh cười khà khà đáp: “Không phải không truyền mà là ta biết, nếu để các cô tu hành thể thuật đó thì cũng chẳng bằng tự mình tôi luyện thân thể của mình đến tận cùng”.
“Cửu Chuyển Linh Lung thể có thể tu hành đến thể chất vô thượng như Thần thể, mà Hỗn Độn thể cũng là thể chất thiên tài vạn năm khó gặp. Hai cô không cần phải tu hành thể thuật khác, chỉ cần tôi luyện thân thể của mình là được!”
“Tuy giờ hai cô chưa phải đối thủ của ta nhưng sau này, đạt đến đỉnh phong, hai cô sẽ có hào quang vạn trượng!”
Hai cô gái nghe vậy thì đều gật đầu.
Tần Ninh sẽ không lừa hai cô.
Tần Ninh nhìn quanh, từ từ nói: “Thiên Thận cung nên biến mất vĩnh viễn khỏi tầm mắt của con người. Chúng a, cũng nên rời khỏi đây thôi!”
Lần này, Tần Ninh đã hạ quyết tâm.
Hiện nay, ở Cửu U này, rất nhiều người đã quên đi sự đáng sợ của Cửu U Đại Đế ngày xưa. Vậy thì hắn liền giúp đỡ đám người đó nhớ lại, cảm giác sợ hãi khi bị hắn chi phối năm xưa!
Một đoàn bốn người từ từ rời khỏi Thiên Thận cung...