Mục lục
Phong Thần Châu – Vô Thượng thần đế - Tần Ninh Bản Chuẩn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bốn người đi dọc theo góc cung điện lộ ra, lao vùn vụt một vòng rồi đáp xuống ở phía bắc cung điện.





“Dài rộng trăm dặm, đây chính là thiên cung Bắc Thiên sao?”, Diệp Viên Viên lúc này cũng lộ ra vẻ mặt kinh hãi.





Một công trình quy mô lớn như vậy, thật sự quá hoàng tráng.






“Diện tích trên thực tế còn lớn hơn nữa!”, Tần Ninh thản nhiên nói: “Đây mới chỉ là phần diện tích của cung điện bị lộ ra ngoài mà thôi!”





“Loại di tích như này, chính cung bình thường đều cao hơn nhiều so với thiền điện”.





“Trên thực tế thì thiền điện lại cao hơn chính cung!”





Lời này vừa nói ra, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đều kinh ngạc không thôi.








Thiền điện cao hơn nhiều?





Thiên cung Bắc Thương này thật sự quá lớn!





“Hôm nay chúng ta vào thiền điện xem thử trước đã!”





Tần Ninh cười nói: “Thiên cung Bắc Thương đã vùi sâu dưới lòng đất mấy vạn năm, không thể vô duyên vô cớ xuất thế được, trước tiên chúng ta thăm dò kỹ càng đã, tránh lúc vào được mà không ra được lại phiền phức”.





“Công tử cũng không có cách ra ngoài sao?”





“Ta đương nhiên là có”, Tần Ninh nói tiếp: “Nhưng cung điện này đột nhiên xuất thế vậy thì chắc chắn có vấn đề!”





“Đến lúc đó, cao thủ của hơn trăm đại lục tiến vào nói không chừng khởi động cơ quan nào đấy, không may trở thành vùng chết vậy thì phiền phức”.





“Lão già Đế Quân Bắc Thương kia đầu óc không bé đâu!”





Tần Ninh vừa nói xong, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đều sững sờ.





“Công tử quen Đế Quân Bắc Thương sao?”





“Trước đã từng đến chỗ này, lão già kia lòng dạ hẹp hòi, ta muốn mượn kính Bắc Thương xem thử mà lão không cho”.





Tần Ninh bĩu môi nói: “Kính Bắc Thương cũng không phải do lão ta luyện chế ra, ngày nào cũng tự đắc cái quỷ gì không biết, bây giờ thì tốt rồi, người đã chết cũng chẳng mang theo kính Bắc Thương đi được”.





Vân Sương Nhi không nhịn được nói: “Đế Quân Bắc Thương ít nhất cũng phải trên huyền cảnh Tạo Hoá đúng không? Sao lại chết được...”





Tần Ninh nói tiếp: “Thật ra đến cảnh giới Tam Vị tuổi thọ của võ giả là một vạn năm, đây đã là một rào ngăn rồi”.





“Đến cảnh giới Tạo Hoá chỉ tăng thêm được một ngàn năm mà thôi”.





“Cứ thế mà tính ra thôi, trừ khi trở thành thánh nhân thì tuổi thọ mới có sự đột phá lớn!”





Nói đến đây, Diệp Viên Viên có chỗ không hiểu.





“Nói như thế thì Thạch Cảm Đương không phải... nên chết từ lâu rồi sao?”





Nghe đến đây, hai mắt của Thạch Cảm Đương trừng lớn.





Diệp Viên Viên nhẹ nhàng quá đi!



Nói hắn ta nên chết từ lâu mới phải?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK