Mục lục
Phong Thần Châu – Vô Thượng thần đế - Tần Ninh Bản Chuẩn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh






“Ta không cần”.





Tần Ninh nói thêm: “Ta vừa mới đạt đến Niết Bàn tầng thứ bảy, đề thăng quá độ cũng không phải chuyện tốt”.





“Ngươi thì khác, mắt Vãng Sinh mở ra, một tầng tiếp một tầng, thực lực của ngươi sẽ đề thăng, hơn nữa sẽ không mang đến gánh nặng cho ngươi”.






“Ngược lại, nếu tốc độ mở không theo kịp, cơ thể ngươi không có cách nào chịu đựng nổi đồng lực của mắt vãng sinh mới là phiền phức nhất”.





Tần Ninh còn một điểm chưa nói.





Để ngưng tụ sức mạnh của cửu linh.





Võ quyết hắn tu hành đều mang tính nhằm vào.





Sức mạnh thất linh kim, mộc, thủy, hỏa, lôi, điện, huyết bây giờ đều đã ngưng tụ thành công.







Chỉ kém linh khí thuộc tính đất và gió.





Mà hai loại linh khí này ngưng tụ thành công, cửu linh tề tụ, Cửu Linh Tinh Thần quyết gặp nhau sẽ bộc phát ra lực tàn phá mạnh mẽ nhất.





Nếu hôm nay, hắn ngưng tụ được cửu linh, Tả Ưng Hùng… không chống đỡ nổi uy lực của một mũi tên.





Đây chính là hùng mạnh của Cửu Linh Tinh Thần quyết.





Cũng là vì sao từ sau khi Tần Ninh thức tỉnh trí nhớ liền bắt đầu hao tổn tâm tư ngưng tụ sức mạnh của cửu linh.





“Đừng phí lời”.





Tần Ninh đốc thúc nói: “Ta có con đường của ta phải đi, mắt vãng sinh của ngươi nếu như mở ra chậm, đối với ngươi tổn hại nhỏ, không theo kịp tốc độ của ta, đi ra ngoài nói là đồ đệ của Tần Ninh ta, ta cũng cảm thấy mất mặt”.





Lý Nhàn Ngư run run cười một tiếng, nhưng trong lòng thì ấm áp.





Tần Ninh đối với hắn ta thật tốt.





Tốt không vụ lợi.





Lòng tốt này thậm chí khiến hắn cảm thấy Tần Ninh gài bẫy hắn.





Nhưng gài bẫy gì có thể dùng chi phí lớn như vậy?





Hơn nữa Lý Nhàn Ngư thậm chí cảm thấy cho dù Tần Ninh lợi dụng hắn ta để đạt được mục đích cũng đáng.





Hắn ta đồng ý bị Tần Ninh lợi dụng!





Không có Tần Ninh thì cũng không có hắn bây giờ.





“Sư tôn”.





Lý Nhàn Ngư không nhịn được nữa nói: “Tại sao người lại đối tốt với ta như vậy?”





“Tại sao không…”





Tần Ninh rì rầm nói: “Một ngày nào đó ngươi sẽ rõ. Có lẽ… là một loại tình cảm, là một loại không buông bỏ”.





Một loại tình cảm?





Biểu cảm Lý Nhàn Ngư kỳ quái.





Sư tôn lẽ nào có… yêu thích đặc biệt?





Không phải chứ?





“Cút, nghĩ gì vậy!”








20220217100757-tamlinh247.jpg

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK