Lúc này, đội người tới gần, không khí trở nên đè nén.
Ánh mắt Tần Ninh nhìn về La Tranh ở nơi xa, khẽ mỉm cười: “La Tranh điện chủ, trợ thủ của ngươi đến rồi đấy”.
Advertisement
Trong nháy mắt này, La Tranh muốn chống chế cũng khó.
Tần Ninh nói tiếp: “Đệ tử Tu La điện nghe đây, người nào không biết chuyện của Ma tộc, mau buông đao kiếm xuống, Tần Ninh ta không giết. Ta hôm nay đến chỉ để giết những kẻ hợp tác với Ma tộc”.
Advertisement
“Đúng rồi, ai biết toàn bộ mọi chuyện về Ma tộc thì đừng có từ bỏ chống cự, cố gắng chống đỡ đi, bởi vì... cho dù có từ bỏ thì ta cũng sẽ chém chết không chút lưu tình”.
Lời này được truyền khắp nội ngoại Tu La điện.
Mười mấy vạn võ giả sửng sốt kinh hãi.
Tần Ninh nói xong, cũng không để ý đến đám võ giả của Tu La điện nữa.
Muốn chết hay sống, phải dựa vào chính bọn họ.
Tần Ninh nhìn về phía trước, những khí tức mạnh mẽ đang được ngưng tụ.
“Ghê gớm đấy”.
Tần Ninh khẽ cười nói: “Chỉ riêng Mị Ma đã có hơn trăm Thánh Đế rồi, thực lực rất mạnh”.
Cùng lúc đó, đứng đầu đội ngũ Mị Ma là một cô gái mặc váy đen.
Người này nhìn khoảng mười sáu, hào hoa phong nhã, đuôi váy đen vắt dài ra sau, nhìn như một nữ hoàng cao cao tại thượng.
Tư thái cùng đường cong tinh tế bị váy đen buộc chặt, trông vô cùng động lòng người.
Ngũ quan của ả thì hoàn mỹ không tì vết, nhìn tổng thể y hệt một viên ngọc thô nhưng lại không có điểm nào để chê.
“Đẹp quá”.
Trong lúc nhất thời, võ giả các phương đều cực kỳ kinh ngạc.
“Đây là Mị Đế đại nhân nhỉ?”
Tần Ninh khẽ mỉm cười: “Nghe danh tứ đại Ma Đế đã lâu, nhưng vẫn luôn không có cơ hội...”
Nhưng nghe đến lời này thì cô gái váy đen tuyệt mỹ kia chỉ bình tĩnh nhìn về phía người phụ nữ bị Tần Ninh tra tấn gần chết, rồi thi thể của Mị Huyên và Mị Y, ánh mắt lộ ra chút sát khí.
Sát khí này giống như có thể ngưng thực để tấn công Tần Ninh.
“Tần Ninh, sao ngươi cứ ngu dốt như thế chứ!”
Cô gái lên tiếng, giọng nói thánh thót khiến người nghe mềm nhũn.
Xem ảnh 1