Thạch Cảm Đương đạt đến cảnh giới Sinh Tử tứ kiếp!
Lý Nhàn Ngư đạt đến cảnh giới Sinh Tử nhị kiếp.
Tốc độ như vậy không tính là chậm.
Năm thân ảnh lúc này lại xuất phát.
Đại bàng Chỉ Phong lại bay lên không trung.
Đi đến Thanh Ninh các…
Đại lục Thương Lan.
Trong đại lục Vạn Thiên, một đại lục nòng cốt duy nhất.
Nơi này tụ tập vô số thiên tài anh tuấn.
Cũng sản sinh ra nhiều nhân vật truyền kỳ bất hủ.
Càng có các tin đồn về rất nhiều cường giả khiến người ta nói chuyện say sưa.
Ước chừng tám vạn năm trước, Thanh Vân Thiên Nhân, xuất thế ngang trời, thành tựu một đời Vân Vương, lập nên Thanh Ninh các.
Đại lục Thương Lan miễn cưỡng phân thành Ngũ Lan.
Mà Trung Lan.
Thanh Ninh các làm bá chủ, không ai dám trêu chọc!
Thanh Ninh các!
Tọa lạc tại thủ phủ đại lục Trung Lan.
Thanh Ninh các lớn như vậy, diện tích vạn mẫu, nằm trên một bình nguyên.
Không có dựa vào bất kỳ một vùng núi cao hiểm trở nào.
Cứ đứng lẳng lặng sừng sững trên bình nguyên.
Đình đài lâu các san sát, từng cường giả khí tức mạnh mẽ, võ giả đi đi lại lại.
Nơi này là Thanh Ninh các.
Thanh Ninh các Vân Vương lập nên.
Đây chính bảo vệ lớn nhất khiến cho Thanh Ninh các tọa lạc nơi đây, bốn phương tám hướng, không có bất kỳ phòng ngự, nhưng lại không ai dám trêu chọc.
Đây chính là nội tình của Thanh Ninh các.
Thỏi vàng của ăn mày đặt trên phố lớn, mọi người sẽ tranh nhau cướp.
Nhưng vàng của một vị Đế vương đặt trên phố lớn, ai dám động?
Thanh Ninh các chính là như vậy!
Đứng sừng sững ở vùng đất bốn phía không có bất kỳ hiểm trở, Thanh Ninh các không ngừng phát triển lớn mạnh, không có thành tường cố định, đường phố cũng thông bốn phương tám hướng.
Đây chính là vùng đất của bá chủ Trung Lan!
Lúc này năm thân ảnh xuất hiện bên ngoài Thanh Ninh các.
Thạch Cảm Đương toét miệng cười nói: “Lần thứ hai tới!”
“Lần trước tới, căn bản không thấy tên tiểu tử Thanh Vân kia, Tử Hiên tiếp đãi chúng con, sau đó bốn người chúng con đã đến Bắc Ninh các lịch luyện”.
“Lại về sau, Vân Sương Nhi và Diệp Viên Viên nói muốn đi ra ngoài một chút, tranh thủ biến thành cường giả trước khi gặp người”.
“Con và Cốc sư nương vẫn ở Bắc Ninh các đợi. Sau đó cách một khoảng thời gian, trở về chuyến Cửu U, tìm tin tức của người”.
“Về sau biết người an toàn rồi, còn buồn bực sao người không tới tìm chúng con”.
Thạch Cảm Đương rất xúc động nói.