Lời vừa dứt, ba người Lô Diễm, Bạch Tiễn, Đào Trí Tâm hoàn toàn ngây ra.
Rốt cuộc là chuyện gì?
Suy cho cùng Tần Ninh là có chỗ ỷ lại, hay là cố ý gạt ba người bọn họ?
“Động thủ đi!”
Lúc này Lô Diễm thấp giọng nói: “Cho dù là thật hay giả, dù sao bọn ta cũng phải ra tay”.
“Hơn nữa, tam đại Thiên Nhân bị một tên võ giả linh cảnh Tụ Dương hù dọa, ba người bọn ta về sau cũng không cần hành tẩu ở đại lục Vạn Thiên nữa”.
Lời này vừa nói ra, hai người Bạch Tiễn và Đào Trí Tâm gật đầu một cái.
“Nếu đã như vậy, ta đến trước!”
Đào Trí Tâm hừ một tiếng, thấp giọng nói: “Ngược lại ta muốn xem xem, tiểu tử này, rốt cuộc có thủ đoạn gì”.
Lời vừa dứt, thân ảnh Đào Trí Tâm chợt lóe.
Trong nháy mắt, trước người Đào Trí Tâm linh khí hội tụ thành một thân ảnh, hóa thành một linh thể giống Đào Trí Tâm.
Linh thể Đào Trí Tâm kia một quyền trực tiếp đập ra.
Ầm…
Âm thanh nổ tung lúc này vang lên.
Trong đầu linh thể Đào Trí Tâm, sức mạnh từng đường lưu chuyển.
Linh thức!
Lúc này Tần Ninh liếc mắt một cái.
“Linh thức công kích, bá đạo vô cùng, Thiên Nhân mới có thể làm được”.
“Chỉ là đối mặt với linh cảnh Tụ Dương này của ta, ngươi cũng không biết xấu hổ lo lắng sợ hãi như vậy sao?”
Nghe đến đây, Đào Trí Tâm không giận dữ ngược lại còn cười.
“Thiên Hằng Nhất chết ở trong tay ngươi, đương nhiên ta sẽ vô cùng cẩn thận!”
Một lời vừa dứt, linh thể Đào Trí Tâm linh khí kia tụ tập, lao thẳng đến cơ thể Tần Ninh.
“Ngươi cẩn thận? Cẩn thận cũng vô ích!”
Lúc này Tần Ninh vừa dứt lời, bàn tay nhẹ nhàng nắm chặt.
Bịch…
Đột nhiên một tiếng nổ tung trầm thấp vang lên.
Khí tức hào hùng lúc này không ngừng ngưng tụ.
Trong nháy mắt một chưởng lớn từ trên trời hạ xuống.
Linh thể Đào Trí Tâm kia bị một chưởng đập bể.
Lúc này, đám người bốn phía mở to mắt.
“Là pho tượng kia!”
Một người kêu lên, nhất thời mọi người đều nhìn về phía pho tượng.
Cho đến bây giờ mọi người mới phát hiện.
Chỗ này đã nhiều lần giao chiến, sớm đã vỡ nát.
Dãy núi xung quanh sụp đổ từng mảng.
Nhưng chỉ có hai pho tượng kia vẫn ngạo nghễ đứng yên.
Hơn nữa lại là bị tất cả mọi người vô tình hay cố ý bỏ quên.
Nhưng bây giờ, một pho tượng trong đó đột nhiên xuất thủ tấn công.
Lúc này thể linh thức của Đào Trí Tâm bị bóp vỡ, sắc mặt trắng nhợt.