Mà còn có thể chặn lại.
Advertisement
Sau đó, từng sức mạnh Cực Đạo bao quanh bàn tay của Tần Ninh, nắm chặt lấy lưỡi đao.
Sắc mặt Mao Sung lập tức thay đổi.
Advertisement
Sức mạnh của hắn ta đã hoàn toàn bị sức mạnh của Tần Ninh áp chế.
Làm sao có thể như vậy! Nhưng cho dù có tin hay không, sự thật chính là như vậy.
Giờ phút này, sắc mặt Mao Sung vô cùng khó coi.
Tần Ninh đã nắm được đao của hắn ta! Lưỡi đao bị Tần Ninh cầm lấy, dần dần, cánh tay của hắn ta cong lại, lưỡi đao kia bắt đầu dịch về phía cổ hắn ta…
"Ai bảo ngươi tới thăm dò thực lực của ta?"
Tần Ninh hỏi lại lần nữa.
Ở trong Cửu Nguyên Vực, hắn dung hợp sáu cuốn Đan Điển, giết chết đế giả Cực Cảnh.
Trong thành Thần Nguyên, đối mặt với cảnh giới tôn giả của nhà họ Nguyên và nhà họ Chu, hắn cũng chưa từng lui về phía sau, lại giết thêm mấy người cảnh giới thiên giả nữa.
Nhà họ Nguyên và nhà họ Chu lấy mạng từng vị võ giả để nêu cao tên tuổi của Tần Ninh hắn.
Chỉ cần không ngu, không ngốc, đến bây giờ, trừ khi là cảnh giới tôn giả, cảnh giới đế giả, nếu không ai dám thử đối đầu với hắn chứ?
Từ lúc Lục Ứng Xung nhảy ra, đến Mao Sung này, đều là kẻ ngu sao?
Dĩ nhiên không phải! Nhưng hai người vẫn tới thăm dò mình.
"Không ai cả...", lúc này Mao Sung dùng hết sức chống lại Tần Ninh, nhưng lại là không làm nên chuyện gì.
Lưỡi đao lúc này đã cách hắn ta không tới một tấc.
Dần dần, lưỡi đao đến gần, dán vào cổ hắn ta.
"Là ai?"
Tần Ninh lại hỏi.
Mao Sung lập tức choáng váng, hoảng sợ nói: "Thật sự không có ai cả".
Lưỡi đao giờ phút này bị Tần Ninh kề sát vào cổ Mao Sung, cứa đứt cổ của Mao Sung, máu tươi bắt đầu chảy ra ròng ròng.