Mục lục
Phong Thần Châu – Vô Thượng thần đế - Tần Ninh Bản Chuẩn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mặt đất lại rung chuyển, khí thế bàng bạc lại bộc phát.







Nguyên Hổ, đã chết!







Giờ đây, tất cả nguy cơ đã tan thành mây khói.







Tần Ninh đã trốn ra xa từ lâu.



Advertisement







Đối với Nguyên Hổ và tám người kia, hắn đã là đèn cạn dầu, việc khẩn cấp trước mắt là bắt Trần Nhất Mặc nên không để ý hắn nữa.







Lúc này, Tần Ninh dựa người vào một tảng đá đen, thở dốc từng cơn.







Bỗng nhiên, một bóng người áo trắng xuất hiện ở phía trên Tần Ninh.







Advertisement



Bóng dáng áo trắng ấy đứng trên tảng đá Tần Ninh đang dựa vào, chắp tay đưa lưng về phía hắn như lúc mới hiện thân. Thần bí khó lường. Cao cao tại thượng.










"Bàn tay nhật nguyệt cầm càn khôn, thế giới Cửu Thiên ta vi tôn!"







Một câu ca vang lên.







"Ngươi là người phương nào?"







Trần Nhất Mặc hỏi.







Tần Ninh nhìn bóng lưng hắn ta, nói thẳng: "Quay lại, tháo lụa che mặt xuống. Suốt ngày cứ ra vẻ huyền bí, học cái thói đó ở đâu đấy?"







Xẹt...







Phút chốc, Tần Ninh mới vừa dứt lời thì mũi kiếm ngọc bỗng chĩa vào cổ hắn.







Mũi kiếm tỏa ra khí lạnh như thể sẽ đâm thủng cổ Tần Ninh bất cứ lúc nào.







"Bản hoàng hỏi ngươi là người phương nào, trả lời thành thật vào!"







Giọng Trần Nhất Mặc vẫn xa xôi như thế.







Tần Ninh đanh mặt.







"Tần Ninh!"







Trần Nhất Mặc nhướng mày, hỏi ngay: "Vì sao giả mạo sư tôn ta?"







"Không phải giả mạo, là ta".







Tần Ninh từ tốn nói: "Năm xưa chuyển thế sống lại, ta đã từng dặn dò ngươi rằng sẽ quay lại tìm ngươi".







"Ta cũng từng dặn dò ngươi phải thường xuyên nghiên cứu Cửu Nguyên Đan Điển, trở thành một thế hệ Đan Đế!"







Trần Nhất Mặc vẫn không dao động.







Tần Ninh lật tay, cầm một thanh trường kiếm.







Long Hoàng Thập Tự Kiếm!







Tần Ninh nhanh chóng nói: "Thiên Linh phương, Địa Linh Phương, Nhân Linh Phương, Long Hoàng Thập Tự Kiếm này được phong ấn trong Nhân Linh Phương, trừ ta và ngươi ra thì còn ai trên thế gian này phá vỡ được chứ?"







Trần Nhất Mặc vẫn đứng yên.







Tần Ninh lại nói: "Nếu vẫn không tin thì ngươi xem đây là gì?"







Nói rồi hắn lại trở tay, ba quyển đan điển hiện ra, yên lặng lơ lửng trước người hắn.







"Vấn Quyển!"







"Cầu Quyển!"







"Tác Quyển!"







Tần Ninh bình thản nói: "Ta có thể dung hợp ba quyển đầu của Cửu Nguyên Đan Điển".







"Vậy ngươi dung hợp cho ta xem?"















Trần Nhất Mặc hỏi.















Nét mặt Tần Ninh hơi tái nhợt, nói ngay: "Trước đó ta trải qua mấy cuộc chiến khốc liệt, bị nội thương khá nặng nên không thể dung hợp".















"Ha ha!"















Trần Nhất Mặc lạnh lùng cười.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK