Mục lục
Phong Thần Châu – Vô Thượng thần đế - Tần Ninh Bản Chuẩn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đây chẳng qua chỉ là hình chiếu của gã ta.





Có điều chỉ là hình chiếu mà có thể bộc phát ra thực lực hoàn toàn áp đảo Thánh Hoàng.





Khuôn mặt Tần Ninh đầy điềm tĩnh.





Từng luồng thiên uy sáng chói từ người hắn tung bay.





Một nguồn sức mạnh đến từ tự nhiên bốc lên rồi hạ xuống, dần dần quanh quẩn bên người Tần Ninh.





"Ơ?"





Đúng lúc đó, tiếng bật thốt của Huyết Đế vọng lại từ giữa không trung.





Nhưng Tần Ninh không quan tâm.





Sức mạnh trong cơ thể đã hội tụ đến mức tối đa.





Ngay khoảnh khắc Tần Ninh đã chuẩn bị sẵn sàng và sắp sửa tấn công.





Sắc trời bỗng thay đổi.





Màn trời bất chợt bị ai đó xé toạc.





Một thanh kiếm nhô ra từ vết rách.





Mũi kiếm lộ ra, rồi nó bay thẳng tới.





Nhát kiếm vừa chém xuống.





Dòng nước lũ bao trùm vạn dặm tán loạn trong nháy mắt.





Vùng biển tanh nồng tức khắc biến mất.





Tất cả mọi thứ như chưa từng xảy ra.





Cả không gian trở về với sự yên ả thường ngày.





Chỉ để lại các võ giả của thánh vực Thiên Hồng đang mở to mắt.





Sao thế này?





Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra?





Cơn hồng thủy mới vừa rồi còn sắp sửa nhấn chìm nơi đây thì đột nhiên một thanh kiếm xuất hiện, một đạo kiếm khí chém xuống, thế rồi tất cả đều biến mất?





Huyết Đế đâu?





Gã ta đâu rồi?





Là ai vừa mới ra tay?





Tần Ninh sao?





Hầu như ai cũng tưởng những chuyện vừa rồi chỉ là một giấc mơ.





Nhưng mồ hôi đổ đầy sau lưng làm ướt áo nói cho họ biết rằng đó không phải là mơ.





Nhưng... cuối cùng thế này là sao?











Giờ phút này, Tần Ninh đứng tại chỗ với khuôn mặt thản nhiên.





Năng lượng dao động kinh khủng trong cơ thể cũng từ từ tiêu tán.





Hết thảy dường như đã kết thúc.





Dường như chưa phải.





Ban nãy như rơi xuống địa ngục.





Giờ thì sóng yên biển lặng.





Bất kỳ kẻ nào cũng không dám tin vào những gì mình vừa nhìn thấy..





Tần Ninh đứng trên đỉnh núi nhìn về phía chân trời.





Biển máu mờ nhạt dần, bóng tối bị xua đi, kể cả tung tích của Huyết Đế cũng chẳng một ai hay biết.





Tần Ninh nhìn trời quan sát, thấy vết rách trên đó cũng chậm rãi tan biến.





Sắc trời quang đãng trở lại.



Tần Ninh đứng chắp hai tay ra sau, từ tốn lên tiếng: "Tên dở hơi này... không chịu lộ bản thể mà dám làm màu ngay trước mặt ta?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK