Lúc này, vẻ mặt vẫn luôn bình tĩnh, lạnh nhạt của Tần Ninh cuối cùng cũng lộ ra một nụ cười
Là nụ cười thoải mái phát ra từ đáy lòng.
“Tiểu Quân!”
“Nhiễm Nhiễm!”
Tần Ninh nhanh chóng bước ra, đi đến trước mặt hai người, vươn tay ra nắm lấy cánh tay hai người bọn họ.
Mà hai vợ chồng Hiên Viên Quân và Lý Nhiễm Nhiễm cũng mang dáng vẻ kích động, nhìn thấy Tần Ninh giống như là nhìn thấy người đại ca đã xa cách nhiều năm.
“Hai vợ chồng chúng ta biết được tin tức này căn bản là không dám tin, thế nhưng sau nhiều lần tìm hiểu, nhiều lần hỏi thăm Lý Huyền Đạo mới có thể xác định chính xác, không ngờ là ngươi đã thực sự trở về!”
Hiên Viên Quân không nhịn được, kích động nói.
Lý Nhiễm Nhiễm cũng nhìn về phía Tần Ninh, nén giận nói: “Nếu đã trở về thì sao trước đó không đến Hiên Viên thế tộc gặp chúng ta, có phải là ngươi quên mất hai vợ chồng chúng ta rồi không?”
Tần Ninh mỉm cười nói: “Quên ai thì quên chứ làm sao có thể quên hai người các ngươi được!”
Lý Nhiễm Nhiễm đánh giá khuôn mặt của Tần Ninh, không nhịn được nói: “Còn đẹp trai hơn so với trước kia, cũng có vẻ hăng hái hơn trước không ít, nếu như năm đó trẻ tuổi như thế, ta nhất định sẽ gả cho ngươi, còn lâu mới gả cho cái tên quê mùa này!”
Tần Ninh cười nói: “Làm trò trước mặt phu quân ngươi, nói ra những lời này, ngươi không sợ phu quân ngươi tìm ta tính sổ hay sao?”
“Chàng ấy dám!”
Ba người đứng một chỗ thoải mái nói chuyện, giống như là xung quanh không có người.
Mấy người Ôn Hiến Chi, Dương Thanh Vân đều cảm thấy khó hiểu.
“Lý Huyền Đạo, hai người này là ai?
Sư tôn rất thân thiết với bọn họ sao?”
Lý Huyền Đạo nghe được những lời này, không nhịn được nói: “Thân thiết, tất nhiên là rất thân thiết”.