Mười ngàn vạn!
Giá trên trời!
Một thanh sắt còn chưa biết rõ là thứ gì mà đấu giá mười ngàn vạn!
Cái đồ chơi này có thể là một món bảo khí, nhưng dù là bảo khí siêu phẩm thì mười ngàn vạn cũng đủ mua một món rồi.
Không đáng!
Có trời mới biết thanh sắt này đến cùng là cái gì?
Nói không chừng chỉ là phế vật thì sao?
Thanh Dương Linh Tử nhìn về phía Tần Ninh, ánh mắt mang theo một tia lạnh lùng.
"Mười một ngàn vạn!"
Tần Ninh mỉm cười, tiếp tục tăng giá.
Mười một ngàn vạn!
Ừm, rất giàu!
Mọi người giờ phút này đã không muốn nói cái gì nữa.
Mấy người Phục Nguyên Hằng, Thôi Huyền càng là như vậy.
Đừng nói bọn họ, dù là mấy tông môn như Phục Ma tông, Thôi Sơn tông cũng không thể bỏ ra nổi như vậy một lúc.
Đúng là vô nhân tính!
Chỉ có thể nói như vậy.
Mười một ngàn vạn!
Thanh Dương Linh Tử giờ phút này chau mày.
Mười ngàn vạn linh tinh là hắn ta đã giật gấu vá vai lắm rồi.
Nhiều hơn nữa...
Hắn ta không thêm nổi!
Thanh Dương môn đúng là tứ bá Thiên Nam.
Thế nhưng hắn ta chỉ là một trong thất đại thiên kiêu của Thanh Dương môn chứ không phải là môn chủ của Thanh Dương môn.
Linh tinh có hạn.
Mười ngàn vạn là giá trên trời.
Đây đã là cực hạn của hắn ta.
Nhưng bây giờ Tần Ninh lại ra giá cao hơn.
Thanh Dương Linh Tử chầm chậm đứng dậy, một bộ trường sam, người khoác áo choàng, tóc dài buộc lên, vẻ ngoài anh tuấn, dáng người dong dỏng cao, thiên phú và thực lực mạnh mẽ.
Tuyệt đối xứng danh thiên kiêu nhi tử.
Giờ phút này, Thanh Dương Linh Tử nhìn Tần Ninh, cười nói: "Xin hỏi tục danh của công tử".
"Tần Ninh".
"Được, tại hạ nhớ kỹ!"
Thanh Dương Linh Tử quay người rời đi.
Bên trong phòng đấu giá yên tĩnh như chết.
Mười một ngàn vạn!
Lý Thanh Thần giờ phút này cũng hơi ngơ ngác.
Hội đấu giá lần này sẽ là đỉnh cao trong đời ông ta
"Cảm ơn các vị đã đến, hội đấu giá lần này đến đây là kết thúc".
Lý Thanh Thần mở miệng.