Mục lục
Phong Thần Châu – Vô Thượng thần đế - Tần Ninh Bản Chuẩn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Sao lại là một năm, ông không nhìn thấy người kia là Ngô Đức Khải à?"



"Hắn là cậu ấm của trung tâm thương mại Đại Hoa đấy, độc ác có tiếng rồi".



"Lần trước tôi thấy có một người không cẩn thận ngã, làm đổ trà sữa lên xe hắn, bị hắn đánh gãy chân đấy".



Ngô Đức Khải lập tức nhấc chân.



"Rầm!"



Đạp mạnh một cái vào cửa xe.



"Xuống xe!"



Hứa Hạo Nhiên vuốt mặt, tươi cười mở cửa xe bước xuống.



"Hì, xin lỗi anh, ngại quá, vừa nãy tôi..."



"Bốp!"



Hứa Hạo Nhiên vừa mới nói, Ngô Đức Khải đã vung tay tát cậu ta một cái thật mạnh.



"Mẹ nó, mày có biết cái xe này của tao bao nhiêu tiền không?"






Ngô Đức Khải duỗi một ngón tay chọc liên tiếp vào trán Hứa Hạo Nhiên.



"Tiền sửa xe bị va quệt của ông đây mày có làm cả đời cũng không trả được".



Ngô Đức Khải ngày càng vênh váo.



Hùng hổ đe dọa!



Dương Thiện Tề ngồi ở ghế phụ đang định mở cửa xe bước xuống.



Hứa Mộc Tình ngồi ở ghế sau vội gọi cậu ta lại.



"Chuyện này chúng ta đừng xen vào, để xem em ấy giải quyết thế nào".



Hứa Hạo Nhiên đã lớn rồi, Hứa Mộc Tình và Lý Phong không thể bao bọc cậu ta mãi được.



Giống như bây giờ, sau khi Hứa Hạo Nhiên có xe nhất định sẽ thường xuyên gặp phải chuyện thế này.



Là chị gái - Hứa Mộc Tình muốn nhìn xem Hứa Hạo Nhiên sẽ tự giải quyết chuyện này thế nào?



Chương 552: Đâm xe rồi



Tiếc là bình thường Hứa Hạo Nhiên làm chuyện gì cũng hay giở thói khôn vặt thế mà lúc này lại trở nên hiền như khúc gỗ.



Cậu ta vẫn mải mê nghĩ về việc vừa nãy không kịp phanh xe.



Cậu ta luôn cúi đầu, mặc kệ Ngô Đức Khải chửi bới.



Thấy thế, Hứa Mộc Tình khẽ lắc đầu, lập tức mở cửa xuống xe.



"Được rồi!"



Vẻ mặt cô lạnh tanh.



Cô vừa mở miệng nói đã phô ra khí chất của giám đốc một tập đoàn.



Ngô Đức Khải nghe thấy giọng Hứa Mộc Tình thì đột ngột quay đầu.



Hôm nay Hứa Môc Tình vẫn mặc một bộ đồ công sở bình thường giống mọi khi.



Quần áo cô đang mặc là được đặt may riêng.



Tuy là được làm từ chất liệu và thợ may hàng đầu.



Nhưng bởi vì không có mác nên người bình thường không biết giá một bộ cô đang mặc trên người là hơn trăm nghìn tệ.



Ngô Đức Khải vừa nhìn thấy Hứa Mộc Tình, hai mắt liền sáng rực lên.



Khuôn mặt xinh đẹp, dáng người thướt tha, hai chân thon dài.



Đúng là hoàn mĩ.



Ngô Đức Khải lập tức chuyển hướng sang Hứa Mộc Tình.



Hắn cười một tiếng, ngẩng cao đầu.



Ánh mắt liếc toàn thân cô, mang theo sự tự tin.



Còn tỏ vẻ bản thân ưu việt thượng đẳng lắm.



Ngô Đức Khải nói với Hứa Mộc Tình: "Cô là gì của hắn?"



"Tôi là chị của cậu ấy, có chuyện gì cứ nói với tôi đây này".



"Cộp cộp!"



Tiếng giày cao gót của Hứa Mộc Tình nhẹ nhàng bước trên đất.



Đôi tất đen ôm lấy cặp chân thon dài thẳng tắp như chiếc đũa.



Ngô Đức Khải thấy mà chảy nước dãi.



Người đẹp đỉnh thế, sao Ngô Đức Khải có thể bỏ qua chứ.



Hắn giơ tay chỉ vào vết trầy trên xe quát: "Nhìn thấy chưa?"



"Xe Bentley này của tôi bị xe Van của cô quệt xước rồi".



"Giờ cô nói xem chuyện này phải giải quyết thế nào đây?"



So với trước kia thì giờ đây Hứa Mộc Tình khôn khéo hơn nhiều.



Cô rút thẳng điện thoại trong túi xách ra, gọi cho công ty bảo hiểm.



Nói mấy câu, Hứa Mộc Tình cúp máy nhìn Ngô Đức Khải nói.



"Tôi gọi cho công ty bảo hiểm rồi, bọn họ sẽ lập tức đến đây".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK