Có thể nói tên này cũng là một người có thực lực của cao nhân Thiên Thánh thực thụ!
"Người ta cũng đã nói rồi, chỉ nhờ Thiên Thánh hỗ trợ, ta lại không phải...", Tần Ninh cười nói: "Cửu Anh, ngươi cũng đi đi! Khiêm tốn một chút".
Tần Ninh vừa nói xong, Cửu Anh đã hóa ra lớn chừng bàn tay, xuất hiện ở trên bả vai Tần Ninh.
"Nếu con thuyền này hoàn toàn bị phá hủy, chúng ta cũng không thể bình yên, chúng ta đồng ý ra tay!"
Lúc này một vị Thiên Thánh mở miệng nói.
"Tại hạ cũng đồng ý".
Giờ phút này, từng vị cao nhân Thiên Thánh đi ra.
"Thánh thú cấp năm đúng là vô cùng hiếm thấy, tại hạ là Phong Vô Cực tông chủ của Phong Sương tông, đồng ý ra tay".
Đột nhiên một người đàn ông trung niên nho nhã đi ra.
"Phong Vô Cực!"
"Là Phong Sương tông trong Yến Châu sao?"
"Hình như là thế, tông chủ Phong Vô Cực là một vị cao nhân Thiên Thánh ngũ phẩm!"
"Xem ra lần này mọi người không cần phải lo lắng nữa rồi".
Bốn phía lập tức nghị luận ầm ĩ.
Giờ phút này, chỉ thấy Phong Vô Cực mặc trường bào đi ra, hai bên người ông ta có một nam một nữ đi theo.
"Tông chủ Phong Vô Cực".
Dương Quắc chắp tay nói: "Cảm ơn!"
"Khách khí!"
Phong Vô Cực nhìn ra bốn phía.
Đám Thiết Bối Ngạc và Thủy Thứ Tầm Ngư kia vẫn điên cuồng công kích thân tàu.
Mà giờ phút này Dương Quắc cũng không hề nói nhảm nữa mà lao thẳng về hướng đám Thiết Bối Ngạc và Thủy Thứ Tầm Ngư kia.
Cùng lúc đó, rất nhiều Thiên Thánh do Phong Vô Cực là Thiên Thánh ngũ phẩm dẫn đầu cũng đều đứng yên nhìn ra xung quanh, cẩn thận đề phòng.
Tấn Triết, Nhan Như Họa, Tề Bác ba người, cũng lẫn ở trong đó.
Mà giờ phút này, Tần Ninh lại đứng vững bên trên boong tàu nhìn ba người.
"Cửu Anh!"
"Hả?
Sao thế?"
Cửu Anh vươn chín cái đầu nhỏ nhìn bốn phía, vẻ mặt cũng vô cùng đề phòng.
Mấy ngày nay, nó vẫn luôn hấp thu trứng của thánh thú cấp chín để cường hóa khí huyết và hồn phách của mình.
Bây giờ nó cũng là một vị Thiên Thánh hàng thật giá thật.
Đây chính là thánh thú cấp chín, không phải hạng tép riu gì.
Có thể nói hiệu quả của một quả trứng là vô cùng thần kỳ!
"Ở hướng bắc của chỗ này, ngoài năm mươi dặm, chắc đó là chỗ bản thể của tên kia, ngươi đi bắt nó đi!"
"Ừm, được!"
Cửu Anh gật đầu theo bản năng, ngay sau đó lại trợn mắt há hốc mồm nhìn về phía Tần Ninh, kinh ngạc nói: "Ngoài năm mươi dặm?
Hướng bắc?
Ta?
Đi bắt giữ?"
Ta điên rồi sao! Cửu Anh gào thét trong lòng.