Tần Ninh đều quan tâm săn sóc hai cô chứ chưa kể là Cốc Tân Nguyệt.
Chỉ là hy vọng... Cốc Tân Nguyệt không gặp chuyện xấu gì.
Nửa ngày sau, bốn bóng người xuất hiện ở U Minh tông.
U Minh tông bây giờ nơi nào cũng bị tàn phá nặng nề.
Lần trước cổ quốc Đại Hạ tác loạn, tông chủ U Minh tông bị giết, U Minh tông đã xuống dốc, đệ tử cũng đều được Thanh Vân tông thu nhận.
Lần này, nếu không phải nơi này có thông đạo thì sớm muộn cũng sẽ bị hoang phế.
“Ừm?”
Tần Ninh nhướng mày, nhìn về phía trước.
Đài ngục U Minh!
Ở cửa thông đạo, ma khí lăn lộn.
Có vô số người lúc này chạy trốn ra ngoài thông đạo, bốn phương tám hướng hỗn loạn không ngớt.
“Đứng lại!”
Tần Ninh lúc này đứng vững ở khoảng không trên cao, nhìn xuống phía dưới, trầm giọng quát lên.
Trong lúc nhất thời, võ giả các bên nhìn thấy Tần Ninh thì cũng trở nên yên lòng.
Tần Ninh tàn sát huyền cảnh Tạo Hóa, linh cảnh Niết Bàn, bọn họ có biết.
“Bảo các ngươi trấn thủ thông đạo, vì sao lại chạy?”
Tần Ninh hờ hững hỏi.
“Tần tông chủ, không phải chúng ta chạy trốn, mà là Ma tộc... quá mạnh mẽ... không trấn thủ nổi!”
Một võ giả cảnh giới Thông Thiên đau khổ nói.
“Không trấn thủ được?”
Tần Ninh hừ nói: “Thông đạo ở Thanh Vân tông đã bị phong ấn, Xích Huyết Ma Đế bị ta chém giết, sao mà không trấn thủ được?”
“Các ngươi có biết, hiện tại các sợ chết, trốn đi, hàng vạn tính mệnh của Cửu U đại lục sau lưng các ngươi sẽ chết hết không”.
Lời này vừa nói ra, đoàn người im lặng.
“Tần tông chủ!”
Một võ giả cảnh giới Hóa Thần lạnh lùng nói: “Chúng ta cũng không giống ngươi, có thể ở huyền cảnh Tạo Hóa giết linh cảnh Niết Bàn!”
“Vậy à?”
Tần Ninh một tay vung ra, bàn tay cách khoảng không nắm chặt.
Tên cao thủ cảnh giới Hóa Thần kia bị Tần Ninh kéo lên.
“Giết!”
Tần Ninh nói xong, bàn tay nắm chặt, thân thể võ giả cảnh giới Hóa Thần nổ tung.
Trong nháy mắt, các võ giả đang chạy thục mạng đều tái mặt.
Tần Ninh, giết người!
“Ma tộc ngũ mạch xâm lấn, huỷ diệt Cửu U đại lục, chúng ta phải bảo vệ”.
“Tần Ninh ta có sợ không? Ta không sợ!”