Mục lục
Phong Thần Châu – Vô Thượng thần đế - Tần Ninh Bản Chuẩn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đàn ông cầm đầu cũng không thèm để ý nói: “Tần Ninh công tử đã đến lúc đưa ra quyết định rồi”.





“Là ngoan cố chống lại hay là giao ra kính Bắc Thương sau đó tự sát, chúng ta tha cho ba người bên cạnh ngươi”.





“Nếu như ta không chọn thì sao?”






“Vậy thì cũng chỉ có một con đường chết mà thôi”.





Người đàn ông cầm đầu hờ hững nói.





“Ha ha...”





Tần Ninh đột nhiên cười ha ha nói: “Được!”





“Nếu đã vậy thì chết cũng phải để cho người ta chết một cách rõ ràng chứ? Các ngươi vì sao lại muốn giết ta? Hay là nói, vì sao đám người cấp trên ở Thiên Đế các lại muốn giết ta?”







“Chuyện này, ta chỉ là một nhân sứ, không có tư cách được biết”.





Nghe đến đây, Tần Ninh cười nhạo nói: “Nếu đã như thế thì các ngươi vẫn chưa xứng để ta phải chết!”





Hả?





Lời này vừa nói ra, sắc mặt của người đàn ông cầm đầu liền thay đổi.





Giữa không trung phảng phất có một luồng khí tức nguy hiểm.





Ầm...





Nháy mắt, một tiếng vù vù vang lên.





Trên đỉnh đầu của Tần Ninh xuất hiện một vầng sáng.





Kính Bắc Thương!





Giờ phút này, Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi và Thạch Cảm Đương đều vô cùng kinh ngạc.





Tần Ninh thật sự đã lấy được kính Bắc Thương!





“Kính Bắc Thương!”, ánh mắt của người đàn ông cầm đầu cũng mang theo sự kích động.





Tầng lớp cấp cao đã dặn dò nhất định phải lấy được kính Bắc Thương mang về, việc liên quan đến thánh khí không thể sơ suất được.





Mặc dù hắn ta không biết rốt cuộc thánh khí mạnh đến mức nào nhưng nếu là thứ mà khiến đích thân tầng lớp cấp cao hạ lệnh thì đủ để nhìn ra được kính Bắc Thương thần bí mạnh đến mức nào.





Nếu đã thế thì nhất định phải lấy được.





Vốn tưởng rằng bọn họ không có cơ hội ra tay phải chờ Địa Sứ đến.





Vậy mà thật không ngờ Tần Ninh lại kiệt sức, không còn sức lực để chiến đấu tiếp được nữa.





Mà bây giờ chính là cơ hội ra tay tốt.





“Hay, hay lắm, ngươi quả nhiên đã lấy được kính Bắc Thương”.





Người đàn ông cầm đầu cười ha ha nói: “Nếu đã vậy thì mau ngoan ngoãn dâng lên đi!”





“E rằng ngươi đang nằm mơ đấy!”





Tần Ninh cười nhạo nói: “Vật nằm trong tay ta còn có thể nhả ra ngoài được sao?”





“Chẳng lẽ ngươi cho rằng chỉ dựa vào kính Bắc Thương là có thể xoay chuyển được sao? Đừng có nằm mơ nữa đi, ngươi có biết sử dụng kính Bắc Thương không?”





“Với lại...”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK