Nếu không, sẽ không thể có nhiều người dám can đảm ở lại giúp tam đại bá chủ như thế.
Chuyện đã đến nước này, nhiều lời vô ích.
Hôm nay, thư viện Thánh Hiền dù có chết cũng sẽ phải ba bên trả giá lớn.
“Giết!”
Mạc Thành Lỗi, Bạch Chung, Mặc Uyên Lâm lúc này quát lên.
Các trưởng tộc, tộc lão của thất đại gia tốc Đỗ gia, Hạ gia, Giản gia, Ngô gia, Kiều gia, Mạc gia, Triệu gia lúc này đều tuôn ra.
Sự huy hoàng của thất đại gia tộc được xây dựng nên từ căn cơ của thư viện Thánh Hiền.
Thư viện Thánh Hiền mà biến mất, thì bọn họ không thể sánh bằng sự tồn tại cổ xưa như Hứa gia.
Hứa gia, cổ quốc Thiên Phong, Bắc Thương tông lúc này cũng xông lên dưới sự dẫn dắt của Vưu Trường Lộ, Tô Triết, Thượng Dư Quang, Dư Đỉnh Phong.
Đại chiến, không thể tránh khỏi!
Cùng lúc ấy, Hoàn Thần kia dẫn đệ tử Bắc Thương tông xông về phía đệ tử thư viện Thánh Hiền.
Thiên Lê Minh cũng thể hiện ra thực lực chân chính vào lúc này.
Mà Hứa Phục Khôn kia thì chỉ nhìn chằm chằm Tần Ninh.
“Sớm nghe nói Trường Sinh đường xuất hiện hai thiên tài giỏi giang”.
Hứa Phục Khôn nhìn Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi bên cạnh Tần Ninh, cười nói: “Hôm nay ta cũng muốn lãnh giáo một chút”.
Hứa Phục Khôn là con trưởng dòng chính của Hứa gia, đương nhiên rất hiểu về thư viện Thánh Hiền.
Vốn dĩ tưởng rằng Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi tham gia trận tỉ thí này, không ngờ hai cô gái lại không hề xuất hiện.
Khiến hắn ta thất vọng vô cùng.
Mà lúc này, có cơ hội giao đấu, hắn ta liền xông về phía hai cô gái luôn.
Tần Ninh liếc Hứa Phục Khôn một cái, nói: “Trong quá trình đột phá lại dùng đến không ít linh đan, cả đời này của ngươi sẽ chỉ dừng lại ở cảnh giới Hóa Thần thôi!”
“Nói vớ vẩn!”
Sắc mặt Hứa Phục Khôn lạnh lùng.
“Viên Viên, Sương Nhi, không cần khách khí, bắt được thì giết, hôm nay chắc chắn phải đổ máu!”
“Vâng!”
“Vâng!”
Hai cô gái lập tức xông lên.
Diệp Viên Viên dẫn đầu, nghênh đón Hứa Phục Khôn, Cửu Chuyển Linh Lung thể hoàn toàn mở ra.
Ánh mắt Hứa Phục Khôn lóe lên.
“Hoàng thể!”
Ý chí chiến đấu của Hứa Phục Khôn bùng lên: “Ta cũng muốn nhìn xem, Hoàng thể lợi hại đến mức nào!”