Người của Trường Sinh đường cho dù có đánh hội đồng cũng không thể đánh gãy chân tay của Hạ Văn Đào với Đỗ Tiển được.
“Là ai?”
“Đệ tử mới vào Trường Sinh đường, Tần Ninh!”
Nghe vậy, sắc mặt Mặc Uyên Tử liền biến đổi.
Quên mất cái tên nhóc này!
Hai tỳ nữ bên cạnh hắn thực lực không tệ, cũng có năng lực này.
Tên nhóc này vừa mới đến Trường Sinh đường đã làm loạn.
Mặc Uyên Tử vội vã rời đi...
Lúc này, trong Trường Sinh đường.
Tần Ninh ở trong viện đệ tử, thích ý nằm trên giường. Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi thì ở bên chăm sóc, đúng là thoải mái.
Tiếng gõ cửa cộc cộc đột nhiên vang lên.
Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu vội vàng đi vào.
“Có chuyện gì mà hoảng hốt thế?”
“Tần huynh, huynh mau tìm nơi nào mà trốn đi đi!”
Mặc Phong vội vã nói: “Phó viện trưởng Hạ Tịch Lâm, trưởng tộc Hạ gia Hạ Kiều Minh cùng trưởng tộc Đỗ gia Đỗ Uyên đều đến rồi”.
“Ờ?”
Tần Ninh ngẩng đầu, nhìn bọn họ, bình thản đáp: “Ta có quen đâu!”
“Sao phải chạy?”
Nghe vậy, Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu càng khẩn trương hơn.
“Tần huynh vừa mới đến Trường Sinh đường, cho nên không hiểu thư viện Thánh Hiền!”, Mặc Phong vội vã nói.
“Trong thư viện Thánh Hiền, Trường Sinh đường phần lớn là người Mặc gia chúng ta”.
“Địa Thánh đường phần lớn là đệ tử thường dân trên đại lục Bắc Thương”.
“Thiên Thánh đường lại khác!”
Mặc Phong giải thích: “Thiên Thánh đường đều là con em gia tộc hiển hách trên đại lục Bắc Thương, gia tộc kém nhất cũng có cao thủ cảnh giới Thông Thiên tọa trấn”.
“Mà trong Thiên Thánh đường thì đường chủ Mạc Thành Lỗi là người Mạc gia!”
“Rất nhiều trưởng lão đều đến từ Hạ gia, Đỗ gia, Giản gia, Ngô gia, Kiều gia, Triệu gia vân vân...”
Mặc Phong bất đắc dĩ nói: “Đỗ Tiển và Hạ Văn Đào mà ngươi đánh lúc trước chính là con cháu dòng chính của Đỗ gia và Hạ gia”.
“Phó viện trưởng Hạ Tịch Lâm, trưởng lão Hạ Kiều Minh và trưởng lão Đỗ Uyên chắc chắn sẽ không tha cho huynh”.
“Ờ!”
Tần Ninh gật đầu: “Không sao, bọn họ đến thì cứ đến thôi”.