Bang bang!!!
Hai tiếng thình thịch trầm thấp lúc này vang lên.
Trong nháy mắt, sắc mặt của Chương Văn Hạo cùng Tân Tử Hành trắng bệch.
Cánh tay của cả hai rung động rồi vỡ nát ra.
Tần Ninh không nói linh tinh nữa, trực tiếp vung tay ra.
Phanh...
Hai cái đầu, hoàn toàn nổ tung.
Tần Ninh vỗ tay, lạnh nhạt nói: “Cảnh giới Hóa Thần ngũ chuyển thôi mà, ngông cuồng trước mặt ta làm gì?”
Nói xong, thân thể của hai người ngã ầm ầm xuống đất.
“Chương Văn Hạo, Tân Tử Hành, các ngươi cũng quá chậm...”
“Hả?”
Cùng lúc này, Lại Chí Bình kia xoay người lại, sắc mặt cũng tái mét.
Hai người, đã thành hai thi thể!
Có chuyện gì thế này?
Lại Chí Bình ngây người.
“Khốn kiếp!”
Chương Văn Hạo cùng Tân Tử Hành là thiên tài cao cấp của Bắc Thương tông, tương lai sẽ thành trưởng lão của Bắc Thương tông, thế mà lại chết mất!
“Sao?”
Cùng lúc đó, đệ nhất thiên kiêu của Bắc Thương tông là Hoàn Thần cũng thấy Tần Ninh không giống những người khác.
“Chỉ là một cảnh giới Hóa Thần tứ chuyển mà thôi, muốn chết à!”
Sắc mặt Hoàn Thần lạnh lùng, lao xuống đối đầu Tần Ninh.
“Cảnh giới Hóa Thần thất chuyển mà thôi, ngạo mạn cái gì?”
Tần Ninh giễu cợt, trực tiếp đấm ra.
Tiếng ầm ầm vang lên, mặt đất vào thời khắc này nứt toác ra.
Từng tiếng ầm ầm vang lên, bóng dáng Hoàn Thần từng bước rút lui.
“Hả?”
Lúc này, hắn ta mới cảm giác được, Tần Ninh ở cảnh giới Hóa Thần tứ chuyển, trong cơ thể cũng tụ tập linh khí mạnh mẽ.
Hơn nữa khác với những người kia là Tần Ninh khống chế linh khí cơ thể cực kỳ tinh xảo.
Cảnh giới Hóa Thần, nếu như nói nhất chuyện chứa linh khí như một vại nước, vậy ngũ chuyển lại như một hồ nước chứa linh khí.
Vại nước so với hồ nước, cách nhau quá xa.
Nhưng nếu ở nhất chuyển mà khống chế được sức mạnh đến tận cùng, thì nước trong vại nước có thể được vận dụng đến cực hạn, bùng phát được uy lực cỡ nào thì lại là chuyện khác.
Có lẽ có những người đạt đến cảnh giới ngũ chuyển, có được cả hồ nước, nhưng một lần bộc phát còn chưa bằng vại nước.
Đây chính là sự khác biệt giữa khống chế sức mạnh.
Khống chế tốt, có thể vận dụng được trăm phần sức mạnh.
Không tốt, đến mười phần còn khó.
Mà đây cũng là nguyên nhân mà một ít võ giả cảnh giới Hóa Thần nhất chuyển nhị chuyển, có thể vượt cấp đánh chết cảnh giới Hóa Thần tam chuyển, tứ chuyển.
Đây cũng là lý do vì sao, một số người được xưng là thiên tài, yêu nghiệt.
“Cảnh giới Hóa Thần tứ chuyển, khống chế sức mạnh chuẩn xác, giỏi hơn những người khác nhiều!”
Hoàn Thần lãnh đạm nói: “Có điều, dù khống chế có chuẩn xác đến đâu thì cũng chỉ là cảnh giới Hóa Thần tứ chuyển mà thôi”.
“Mà ta, là cảnh giới Hóa Thần thất chuyển!”
“Đấu với thiên tài, Hoàn Thần ta trước giờ chưa từng thua ai!”
Hoàn Thần nói xong thì vọt về phía Tần Ninh.
“Ngu si!”
Tần Ninh lúc này lười nói chuyện.
Nói nhiều hơn nữa rồi bị đánh chết thì chẳng phải rất xấu hổ à?
À, không đúng, nếu Hoàn Thần chết thật thì cũng không ai xấu hổ hết.
“Bắc Thương Hổ Long Ấn!”
Hoàn Thần sải bước ra, bộ pháp liền thay đổi, thân ảnh tức thì biến mất ở trước mặt Tần Ninh.
Sau một khắc, Hoàn Thần xuất hiện, giữa hai tay, linh khí hội tụ, trong lúc mơ hồ, xuất hiện tư thế Hổ Gầm Long Ngâm.
Long hổ kia có tốc độ cực nhanh, công kích thẳng về phía Tần Ninh.
Rầm rầm...
Trong lúc ấy, long hổ tràn đầy tư thế kiêu ngạo và khí tức tê liệt. Đám người còn lại lập tức tránh ra xa.
“Nhãi con, chết đi!”
Hoàn Thần đạp vào long hổ, lúc này bay vút lên.
“Còn đang trẻ thế này, ta cũng không muốn chết đâu!”
Tần Ninh đứng yên tại chỗ, chìa ngón tay ra.
“Hồ Quang Điện tam nguyên!”
Hỗn Nguyên Lệ Điện pháp, vào thời khắc này một lần nữa triển khai ra.
Ba luồng Hồ Quang Điện lớn bằng ngón cái, dài cỡ cánh tay, vào lúc này yếu ớt vô cùng, trực tiếp vọt lên.