Thiên tài, đều vô cùng kiêu ngạo! Trước khi tiến vào ngọn núi này, ông ta đã nhìn thấy trận pháp được cải biến rất nhiều.
Advertisement
Sau khi tiến vào xem xét, lại càng kinh ngạc hơn.
Tất cả các trận pháp, nhìn thì như là chỉ cải biến một chút, nhưng mọi thứ đều vừa vặn! Đây là điều mà không phải trận pháp sư bình thường có thể làm được.
Advertisement
Đó là lý do vì sao lúc trước ông ta hỏi Tần Ninh mấy vấn đề.
Thế nhưng ông ta không nghĩ tới, Tần Ninh lại kiêu ngạo đến mức này.
Lúc này, Hầu Trấn Thiên cười tủm tỉm nói: “Thiên chi kiêu tử, từ trước đến nay vẫn luôn có lòng kiêu ngạo, ta thích, trên con đường võ đạo, người không có tâm trí mạnh mẽ, không có sự kiêu ngạo thì sẽ không đi được xa”.
“Ngươi nói ta không dạy được ngươi, vì sao?”
Nghe được những lời này, Tần Ninh thản nhiên nói: “Bởi vì, ngươi không bằng ta”.
Vốn định làm một người bình thường ở chung với các ngươi, nhưng hắn thực sự ngại một đám người này cứ chạy đến đây, vậy thì đừng trách ta không khách khí! Tần Ninh trực tiếp nói: “Ngươi là trận sư Chí Tôn cấp tám, vậy thì ta sẽ hỏi ngươi một số vấn đề liên quan đến trận sư Chí Tôn cấp tám, nếu như trả lời được, ta có thể gia nhập Trận Đạo Lâu, còn nếu như ngươi không trả lời được thì ngươi cũng đừng bảo ta gia nhập Trận Đạo Lâu gì đó!”
“Thú vị, thú vị”.
Hầu Trấn Thiên cười nói: “Gần đây ta bế quan, đúng lúc có thêm vài lĩnh ngộ, ngươi nói đi, ta ngược lại muốn nhìn xem, ngươi có thể hỏi ra vấn đề gì!”
Lúc này, Tần Ninh chỉ cười mà không nói, hắn đứng dậy đi ra khỏi đình nghỉ mát, nói: “Trong con đường trận pháp, ta chỉ có chút không nhìn thấu Liệt Hạ Đại Trận, cho ngươi xem!”
Hầu Trấn Thiên theo Tần Ninh rời đi.
Mà lúc này, hai người Vân Thanh Tuyền và Lý Vinh Ưng cũng không đi.
Thời Thanh Trúc không có hứng thú, nên ở lại tiếp tục uống rượu.
Một lát sau, Vân Thanh Tuyền cười nói: “Tiểu thư Thanh Trúc, đến cùng là Tần Ninh còn có hiểu biết về cái gì nữa?
Cái mà chúng ta không biết ấy!”
“Nhiều lắm!”
Thời Thanh Trúc uống cạn chén rượu ngon, khuôn mặt cũng đã ửng hồng, nàng mỉm cười nói: “Thuật luyện đan chàng ấy biết, thuật luyện khí chàng ấy cũng biết, thuật trận pháp cũng biết, ngự thú, con rối, vân vân, chàng ấy đều biết hết!”
Lúc này, Vân Thanh Tuyền và Lý Vinh Ưng đã nghe đến chóng mặt.
“Thiên tài toàn năng!”
Lý Vinh Ưng cười haha nói: “Lúc trước hai người chúng ta còn muốn xem xem hắn thích hợp với ngự thú hay là luyện đan hơn, bây giờ xem ra, ngược lại là hai người chúng ta đường đột, Tần Ninh là thiên tài toàn năng!”
Vân Thanh Tuyền cũng cười nói: “Vẫn tốt, vẫn còn tốt, lúc ấy, nếu như hai người chúng ta đã đến rồi lại có thêm người của Trận Đạo Lâu và Khí Đạo Lâu nữa, nói không chừng sẽ thực sự đánh nhau!”