“Chạy mau!”
Sắc mặt Lâm Vi Vũ lo lắng, vội vàng quát lên: “Trận này kết xuất, cảnh giới Thiên Võ còn khó tránh”.
“Lấy tiền làm việc, thay người trừ họa, lấy nguyên thạch hệ Lôi của cô rồi thì cũng phải giúp cô trừ họa chứ!”, Tần Ninh mỉm cười, nhìn lão Vệ và nói: “Ông cũng biết, ba thế lực sát thủ lớn được huấn luyện nghiêm ngặt, chẳng moi được gì từ người sống đâu”.
“Thuộc hạ hiểu!”
Soạt soạt soạt... trong nháy mắt, lão Vệ xông ra.
“Lão bất tử, tuổi đã cao rồi thì nên lăn vào quan tài đi!”
Người đàn ông dẫn đầu nói xong, vung kiếm dài lên.
Kiếm dài lúc này vung lên, mà mười mấy người phía sau người đàn ông kia cũng tỏa ra khí sát phạt, tụ lại trong nháy mắt rồi xông vào cơ thể của hắn ta.
Trong giây phút ấy, toàn thân hắn ta bành trướng khí thế, trực tiếp xông đến cảnh giới Thánh Nguyên, một kích này có sức mạnh hùng hậu, có uy lực của mười mấy người.
Lão Vệ nhìn cảnh tượng này, bàn tay khẽ vung ra.
Chỉ một cái vung tay này khiến cho cả trời đất giống như bị cố định lại.
Mười mấy bóng người này vẫn không nhúc nhích.
Bùm...
Một tiếng nổ vang lên.
Một trong mười mấy sát thủ đó trực tiếp nổ thành máu và biến mất.
Mà đồng thời, tiếng thình thịch vang lên, chúng đã không thể chịu được nữa, bắt đầu nổ tung.
Mười mấy bóng người nổ như pháo hoa, vang lên liên tục.
Có điều đây là ánh máu hóa thành, nở rộ trong không gian.
Giờ khắc này, Lâm Vi Vũ há hốc mồm, Kiếm Tiểu Minh cũng há hốc mồm.
Lâm Vi Vũ không dám tin ông già nhìn có vẻ tầm thường bên cạnh Tần Ninh lại là một cường giả tuyệt thế.
Nhưng thực lực mạnh mẽ cỡ này, nếu ở bên trong Cửu U sẽ không thể là người vô danh được, cô ta không thể không biết.
Kiếm Tiểu Minh thì sửng sốt, vì đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy lão Vệ thi triển thực lực.
Từ trước đến giờ, khoảng thời gian này, lão Vệ ở bên cạnh Tần Ninh chưa từng đứng thẳng lưng, giống như một lão nô bộc bưng trà rót nước vậy.
Ai mà ngờ được lão Vệ lại là một cường giả cái thế chứ?