Đúng thế! Tần Ninh sẽ sợ sao?
Từ lúc quen biết Tần Ninh đến bây giờ, cô ta chưa bao giờ nhìn thấy Tần Ninh sợ hãi! Hình như đúng là Tần Ninh chưa từng biết sợ! Điều càng thêm không thể tưởng tượng nổi chính là Tần Ninh xưa nay không bao giờ sợ hãi lại có thể yên ổn sống đến bây giờ! Giờ phút này, Tần Ninh lấy sức một mình đối mặt với hai cường giả cảnh giới Địa Thánh nhất phách của Hiên Viên Thánh Địa, đúng là không hề hoảng hốt chút nào.
Trọng kiếm Vạn Quân trong tay, khiến cho lúc này Tần Ninh vô cùng có khí thế, mỗi một kiếm chém xuống, hai tên cường giả cảnh giới Địa Thánh nhất phách kia đều có chút khó mà chống đỡ.
Một màn này khiến cho rất nhiều Thánh Nhân bốn phía nhìn thấy đều phải biến đổi sắc mặt.
Một người cảnh giới Thánh Nhân tam hồn lại có thể chống được hai cảnh giới Địa Thánh nhất phách.
Sự chênh lệch trong đó không thể bảo là không lớn được! “Cùng tiến lên, giết chết mấy người bọn họ đi!”
Giờ phút này, một tên cường giả cảnh giới Địa Thánh nhị phách trong đó không nhịn không được gầm thét lên.
Bọn họ không có cách nào áp chế Tần Ninh, thế nhưng dù sao chỉ có mỗi mình Tần Ninh mạnh.
Giết mấy vị Thánh Nhân xung quanh Tần Ninh đi, để xem Tần Ninh còn đối phó được kiểu gì. Nghe thấy lời này, ánh mắt của Tần Ninh lại vô cùng lạnh lẽo.
“Cho các ngươi thời gian để sống mà còn không biết quý trọng”.
Hét lên một câu, Tần Ninh trực tiếp đập một chưởng xuống.
Lúc này một thánh tự trong lòng bàn tay hắn bộc phát ra.
Sức mạnh kinh khủng phóng ta, thánh tự chém về phía hai người.
Hai tên cường giả Địa Thánh lập tức giật mình.
Chỉ là ngay sau đó, trong lòng cũng vô cùng lạnh lẽo.
Muốn chém bọn họ, sao có thể đơn giản như vậy chứ?
Lúc này một tiếng quát khẽ vang lên, trong nháy mắt hai người bộc phát ra khí thế kinh người.
Tần Ninh hừ một tiếng, bàn tay vung ra lần nữa.
Tự lục thứ hai xuất hiện.
Tiên Tự Lục! Dưới sự trấn áp của chữ Tiên, hai người chỉ cảm thấy áp lực tăng lên gấp bội.
Thế nhưng giờ phút này, cái thứ ba lại tiếp tục xuất hiện.
Tôn Tự Lục! Ầm ầm... tiếng nổ tung trầm thấp vang lên.
Lúc này hai bóng người bị trọng kiếm áp chế, lại cộng thêm sức mạnh của đồ lục kia bộc phát ra, hai người liên tục thất bại lùi về sau.
“Thần Tự Lục!”
Giờ phút này Tần Ninh lại ngưng tụ ra đồ lục thứ tư trong lòng bàn tay, đánh ra lần nữa.
Ầm... một tiếng nổ vang lên chấn động khắp mặt đất xung quanh.
Những tiếng nổ ầm ầm này mang đến cho người ta cảm giác vô cùng mạnh mẽ bá đạo.
Giờ phút này, ánh mắt Tần Ninh có vài phần lạnh lẽo.
Hai bóng người đã không thấy tăm tích.
Không phải chạy! Là chết! Nổ chết hết rồi! Tần Ninh thở ra một hơi, nhìn đám người Hiên Viên Thánh Địa xung quanh.
“Trở về nói cho thánh nữ gì đó của các ngươi biết, muốn bắt người thì tự đi mà đến, thử xem có thể bắt được hay không!”
Tần Ninh lạnh lùng hừ một tiếng.
Mà ở bên kia, giờ phút này sắc mặt Hiên Viên Phong trắng bệch.
Chết! Hai vị cường giả cảnh giới Địa Thánh nhị phách đã bị Tần Ninh giết chết chỉ trong một khoảng thời gian ngắn như vậy.
Thật không thể tưởng tượng nổi! Làm sao có thể làm được! Giờ phút này Lăng Loạn đạo nhân cũng ép lui Hiên Viên Phong.
“Đi!”
Thấy tình thế không ổn, điều đầu tiên Hiên Viên Phong nghĩ tới đương nhiên là chạy đi.
Tần Ninh nhìn thấy Hiên Viên Phong muốn chạy, cười lạnh nói: “Chạy trốn được sao?”
Hắn vừa nói xong liền siết chặt bàn tay lại.
“Xích Long Thánh Bạo quyết!”
Thánh lực dẫn lửa! Tụ long bùng nổ! Một con rồng lửa dài trăm trượng lao vùn vụt ra trong chớp mắt.
Trong cơ thể Tần Ninh đã nuốt một địa hỏa, lúc này đang có quá nhiều khí nóng địa hỏa.
Phóng hết ra trong trận chiến này là tốt nhất! Lúc này còn rồng lửa kia phát ra một tiếng gào điên cuồng nôn nóng, lao về hướng Hiên Viên Phong.