Nhìn ba người, Tần Ninh nhàn nhạt nói.
“Các ngươi vì sao ra tay với thư viện Thái Hư?”
“Tần Ninh, ngươi chết chắc!”, Kim Hoa Đô cũng giận dữ hét: “Ngươi chắc chắn phải chết không nghi ngờ, ngươi cho là giết bọn ta, ngươi có thể sống tiếp sao?”
“Hỏi một đằng trả lời một nẻo, nên đánh!”
Một lời Tần Ninh vừa dứt, ngòn tay chỉ ra, một đường phong nhận cắt vào da thịt Kim Đô Hoa, máu thịt quay cuồng, sắc mặt Kim Đô Hoa trắng bệch, không nhịn được lớn tiếng gầm hét.
Trên thực tế, đạt đến cảnh giới này, sự thống khổ giống vậy căn bản không làm gì được bọn họ.
Nhưng lúc này, Tần Ninh lấy phong nhận cắt máu thịt ra, linh khí hóa thành từng giọt tí tách, ăn mòn máu thịt của lão ta.
Thống khổ khó mà chịu nổi!
“Vì sao ra tay với thư viện Thái Hư?”
“Không phải… không phải bọn ta…”, Kim Hoa Đô lúc này khó khăn nói: “Là Lục gia!”
“Không thể nào!”
Một giọng nói lúc này vang lên.
Tần Hải lúc này vùng vẫy đứng dậy, nhìn về phía Kim Hoa Đô, hừ nói: “Lục gia làm như vậy không khác gì không khác nào tiêu hao thư viện Thái Hư, có lợi ích gì?”
Lục gia!
Đại gia tộc số một của thư viện Thái Hư.
Kim Hoa Đô lúc này thở hổn hển, tiếp tục nói: “Tần Hải, ngươi thân là thiên kiêu của thư viện Thái Hư, chẳng lẽ không biết!”
“Viện trưởng thư viện Thái Hư Khương Tồn Kiếm”.
“Ngoài người này ra còn có tam đại phó viện trưởng!”
“Lục Chung Hải, Cơ Kiếm Thanh, Đồng Hoằng!”
Kim Hoa Đô cũng khó nhọc nói: “Lục Chung Hải thân là phó viện trưởng, lại là trưởng tộc Lục gia, địa vị Lục gia trong thư viện Thái Hư ta nghĩ ngươi rõ hơn ta”.
“Khương gia những năm gần đây, con cháu không hề thịnh vượng, đời này yếu hơn đời kia, bây giờ chỉ còn Khương Tồn Kiếm chống đỡ”.
“Lục Chung Hải đã sớm mơ ước đến vị trí viện trưởng, con trai Lục Hành của ông ta thiên phú giỏi, con trai Lục Sơn Triết cũng là thiên tài”.
“Diệt Khương Tồn Kiếm, khống chế thư viện Thái Hư, dã tâm của Lục Chung Hải ngươi làm sao biết được lớn bao nhiêu?”
Nghe đến đây, thân ảnh Tần Hải lảo đảo.
“Tiếp tục nói!”
Tần Ninh mở miệng nói.
“Lục Chung Hải đã liên hợp với thế gia Bách Lý cùng với mấy đại môn phái bọn ta, rất nhiều lợi ích”.
“Tiêu diệt Vương Khiếu Không là để chèn ép khí thế của Khương Tồn Kiếm”.
“Vương Khiếu Không là tâm phúc của Khương Tồn Kiếm, thực lực hùng mạnh, ông ta chết rồi đủ cho Khương Tồn Kiếm đau lòng”.
Lúc này La Bá Nguyên mở miệng.
“Bắt Khương Như Yên đủ khiến cho Khương Tồn Kiếm khoanh tay bó gối, ba tháng sau, thư viện Thái Hư tuyên bố với bên ngoài, để tuyển rể cho Khương Như Yên, tỷ võ khiêu chiến”.
“Đến lúc đó tất cả tầng lớp cao cấp của thư viện Thái Hư trở lại”.
“Các đại hào môn như thế gia Bách Lý, Vô Cấu kiếm phái cũng sẽ được mời tới”.