“Không bằng ta làm người trung gian, mọi người ngồi xuống nói chuyện?”
Lời này vừa nói ra, Đông Phương Ngạo hơi chuyển động tròng mắt, Hà Vấn Thiên cũng thay đổi ánh nhìn.
Vạn Khuynh Tuyết có thân phận bậc nào?
Lại đi bao che cho Tần Ninh?
“Tiểu thư Khuynh Tuyết!”
Đông Phương Ngạo lãnh đạm nói: “Chỉ e là chuyện này không thể ngồi xuống là có thể giải quyết được!”
“Đệ đệ ta là Đông Phương Việt bị Tần Ninh này giết chết. Nếu thế gia Đông Phương bỏ qua chuyện này thì về sau thế gia Đông Phương còn đứng thế nào ở Giang Bắc nữa?”
Lời này vừa nói ra, bốn phía tức thì vang lên tiếng nghị luận.
“Hóa ra là ngươi!”
Đông Phương Ngạo dứt lời thì một giọng nói đột nhiên vang lên.
Hà Vấn Thiên lúc này nhìn Tần Ninh, sắc mặt lập tức trở nên lạnh lùng.
“Là ngươi!”
Hà Vấn Thiên lại nói.
Đông Phương Ngạo nhăn mày lại.
Hà Vấn Thiên nổi điên làm gì?
“Tiểu thư Khuynh Tuyết, e là Hà Vấn Thiên ta cũng không thể nể mặt cô trong chuyện này được”.
Hà Vấn Thiên lúc này đột nhiên nói.
Chuyện gì xảy ra vậy?
Lúc này mọi người mang vẻ mặt mơ hồ.
Hà Vấn Thiên nhìn Tần Ninh, cười lạnh nói: “Hóa ra ngươi làTần Ninh! Tần Ninh, ngươi còn nhớ mình đã từng giết ba con Huyền Thú của Tứ Tượng trong môn dãy núi Lạc Hiệp không, đệ đệ ta là Hà Ngọc Kiệt cũng bị ngươi giết”.
Hà Vấn Thiên lúc này chất vấn.
Lý Nhàn Ngư lúc này cũng đột nhiên nghĩ đến.
Tên Hà Ngọc Kiệt kia đúng là người của Tứ Tượng môn.
Là đệ đệ của Hà Vấn Thiên?
Lý gia đã từng sinh hoạt tại Giang Bắc một đoạn thời gian.
Cũng hiểu nhiều về thế lực tại Giang Bắc.
Hà Vấn Thiên!
Đông Phương Ngạo!
Đây đều là tuyệt đỉnh thiên tài của Giang Bắc.
Thanh danh của Giang Bắc tứ hổ như sấm bên tai.
Quan trọng nhất là hai người này đại diện cho thế gia Đông Phương cùng Tứ Tượng môn.
Lý Nhàn Ngư đột nhiên cảm giác chuyện ngày hôm nay... rất khó giải quyết.