“Phụ thân ta cũng đồng ý”.
Tần Ninh từ từ nói: “Phụ thân cô rất tín nhiệm ông ta?”
“Quỷ Đan Vương, Loạn Khí Vương, Thánh Trận Vương là vương của vương, ông tổ của thuật luyện đan, thuật luyện khí, trận pháp, phụ thân ta đương nhiên coi trọng!”
Tần Ninh nghe đến lời này, khẽ mỉm cười.
Nhưng trong lòng thì nghĩ đến, người mà cô gọi là ông tổ, năm đó là tiểu đan đồng ta đưa đến.
“Hơn nữa, Thiên Bảo lâu và thương hội Diệp gia vạn năm nay phát triển mạnh mẽ, có dã tâm tranh đoạt địa vị bá chủ với Vạn Thiên các”.
“Cho nên phụ thân không thể không dựa vào ba vị tiên sinh”.
“Thiên Bảo lâu?”
“Thương hội Diệp gia?”
Tần Ninh dò hỏi: “Ta cũng nghe qua cái tên này không chỉ một lần, chỉ là không biết lai lịch, có thể nói cho ta không?”
Vạn Khuynh Tuyết gật đầu.
“Thiên Bảo lâu vốn là Thiên Thanh Phong sáng lập, chỉ có điều ban đầu làm ăn trên trăm đại lục, Thiên Thanh Phong vốn là cảnh giới Thiên Nhân, cho nên bị hạn chế thực lực, khu vực Thiên Bảo lâu bành trướng thế nào cũng chịu hạn chế”.
“Nhưng vào bảy vạn năm trước, người này xông phá vách ngăn Thiên Nhân, thành tựu Vương Giả”.
“Tọa hạ, chính là chiêu mộ một nhóm hạ thủ, rèn luyện Thiên Bảo lâu cực kỳ hùng mạnh”.
“Cho đến bây giờ, bảy vạn năm, Thiên Bảo lâu đã trở thành một trong những giao dịch các không thể thiếu trên đại lục Vạn Thiên”.
“Người này, thành tựu Vương Giả, người ta gọi là Bảo Vương, thực lực bây giờ như thế nào, ta cũng không biết”.
Cảnh giới Vương Giả!
Phân chia thực lực, người biết rất ít.
Dù sao bản thân Vương Giả cũng ít đến đáng thương.
Đại lục Vạn Thiên hàng tỉ tỉ sinh linh.
Loài người là chủ đạo.
Đại lục lớn nhỏ trên vạn khối, thí dụ như Cửu U đại lục, dân số hơn chục tỷ, nhưng chỉ có thể coi là đại lục cấp thấp nhất.
Đại lục như vậy trên vạn khối có ý nghĩa gì?
Số lượng loài người thì đông đúc.
Nhưng võ giả cảnh giới Vương Giả thì sao?
Chỉ khoảng trăm vị mà thôi.
Hơn nữa cảnh giới Vương Giả chính là Vạn Thiên đỉnh phong.
Rất nhiều Vương Giả ẩn danh lánh đời không ra.
Hoặc đã chết, hoặc thăng thiên, không ai dám chắc.
Nhưng tóm lại mọi người rất rõ ràng.
Vương Giả chính là đỉnh phong, là tồn tại vô địch.
Hùng mạnh đến mức tất cả sinh linh cũng phải quỳ lạy.
Vạn Khuynh Tuyết tiếp tục nói: “Còn về thương hội Diệp gia, gia chủ Diệp Thiên Nam, người ta gọi là Diệp Vương, năm vạn năm trước, thành tựu con đường Vương Giả!”
“Diệp gia vốn chính là đại gia tộc, ở đại lục Vạn Thiên cũng đếm được danh hiệu, bên trong gia tộc, Thiên Nhân không ít”.
“Diệp Thiên Nam thành tựu Vương Giả, Diệp gia cũng chỉ thuận lý thành chương, thương hội Diệp gia mở ra, từng bước phát triển lớn mạnh”.
Vạn Khuynh Tuyết bất đắc dĩ nói: “Vạn Thiên các nổi lên sớm nhất, bí mật thâm hậu nhất, nhưng là cây to gió lớn, cũng dễ dàng xảy ra vấn đề”.
“Vì vậy, thân phận người giám sát mới xuất hiện”.
“Thương hội Diệp gia và Thiên Bảo lâu cũng có ý muốn thay thế Vạn Thiên các, cho nên hai nhà không so được với Vạn Thiên các, thế nên họ liên thủ, bù đắp nhau, mấy vạn năm qua phát triển nhanh chóng, cũng là vì vậy”.
Thiên Thanh Phong!