“Chém!”
Thạch Kiếm Vân hét lớn một tiếng, cầm kiếm xông lên.
Hải Minh Phi, Hạ Phương Vũ theo sát.
Bốn người Lãng Thiên Thánh, Huyết Hủ Sinh, Long Khâm Nguyệt, Thiên Triết Sinh áp trận đi theo.
Bảy huyền cảnh Tạo Hoá nhị đoạn lớn vây giết Tần Ninh.
Giờ phút này toàn bộ phía trước thiên cung xảy ra trận chiến của Tạo Hoá.
Xung quanh, đông đảo võ giả cảnh giới Thiên Vị, Địa Vị và Nhân Vị đứng ở phía xa bây giờ cũng sững sờ.
Đây là... trận chiến người người trời ấy chứ!
Thật sự không thể tưởng tượng được!
Bùm bùm bùm...
Tiếng nổ tung vang lên liên tiếp.
Mặt đất rung chuyển, sắc trời đổi màu.
Linh khí mạnh mẽ và hơi thở Tạo Hóa va chạm, vốn là linh khí sẽ bị tiêu tán nhưng lại liên tục tụ tập ở bên trong trụ thiên vị của Tần Ninh.
“Mộc Hoàng Huyền Thiên ấn!”
Tần Ninh quát khẽ một tiếng rồi chém ra một kiếm.
Bên trên kiếm mang xuất hiện một ấn ký trực tiếp phủ đầu Thạch Kiếm Vân.
“Tự tìm cái chết!”
Thạch Kiếm Vân mắng một tiếng, trong nháy mắt giết ra.
Kiếm khí vờn quanh kết hợp với hơi thở Tạo Hóa, vẽ ra một ánh kiếm dài trăm trượng chém về phía ấn ký kia.
Bùm...
Lúc này, một tiếng nổ tung vang lên.
Sắc mặt của Thạch Kiếm Vân thay đổi.
Kiếm mang của mình gần như bị tán loạn, hoàn toàn không thể chống lại được.
Mà kiếm ấn kia lúc này lại chém xuống trong nháy mắt.
Bùm...
Sắc mặt của Thạch Kiếm Vân trắng bệch, cơ thể lảo đảo lùi lại phía sau.
“Chết tiệt!”
Hai người Hải Minh Phi và Hạ Phương Vũ lúc này không hẹn mà cùng giết ra.
“Còn đến chịu chết à!”
Tần Ninh cười nhạo một tiếng, cầm trụ thiên vị trong tay vung một côn xuống.
Ầm ầm ầm...
Một côn rồi lại một côn giáng xuống, thân ảnh của Hải Minh Phi và Hạ Phương Vũ liên tục lùi lại.
Trụ thiên vị kia giống như một cây thánh trụ từ trên trời giáng xuống đập vào cơ thể của hai người khiến hai người chỉ có thể bị động phòng thủ.