Mục lục
Phong Thần Châu – Vô Thượng thần đế - Tần Ninh Bản Chuẩn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này, Vạn Khuynh Tuyết muốn lôi kéo Tần Ninh, Tần Nình muốn lắc lư Giang Bạch.





Chẳng qua các phe cũng không vạch trần.





Mấy chục người dưới sự hướng dẫn của Giang Bạch, tiếp tục tiến về trước.





Đáy sông lớn như vậy, giống như một chốn bồng lai tiên cảnh được bảo vệ, cũng không ra bất kỳ sự tàn phá của chiến tranh.






“Một mình ở đây không cô đơn sao?”





“Quen rồi!”





Giang Bạch nhàn nhạt nói: “Từ lúc ra đời đã ở đây, trải qua mấy vạn năm, từ khi Tử Hiên xuất hiện, xây dựng Tử Hiên các mới có người cùng nói chuyện bên cạnh”.





“Tử Hiên chết, ta liền thay đổi quỹ đạo của sông Thiên Thượng, che giấu Tử Hiên các ở đáy sông, cũng mới qua ba ngàn năm mà thôi...”





“Ba ngàn năm không ai nói chuyện, không phải nôn nóng chết mất sao?”







Lý Nhàn Ngư lúc này xen vào nói.





Giang Bạch không nói.





Lý Nhàn Ngư cũng không nói thêm nữa.





Người này giống như rất không thích nói chuyện.





Nhưng sư tôn hết lần này đến lần khác dường như muốn cùng hắn ta nói chuyện.





“Đến rồi”.





Không lâu sau, Giang Bạch mở miệng.





Mọi người chỉ thấy ở phía trước có một con đường lớn, nối thẳng tới một sơn cốc.





Mà bốn phía sơn cốc, quần sơn bao quanh, đỉnh núi giống như cũng có tồn tại kiến trúc.





“Hả?”





Chỉ là đột nhiên Giang Bạch lại nhướng mày một cái.





“Đã có người tiến vào!”





Giang Bạch vừa nói, thân ảnh vừa động liền biến mất.





Mà cùng lúc đó, bên trong sơn cốc.





Mấy trăm thân ảnh đứng yên.





Mấy trăm người kia, nhìn kỹ lại đến từ mấy phe.





Trong đó hai phe đông người nhất, dễ gây chú ý nhất,





Bách Luyện tông!





Thiên Vấn tông!





Bách Luyện tông chính là tới từ vùng Tây Giang.





Mà Thiên Vấn tông là tông môn lớn của vùng Nam Giang.





Các phe còn lại cũng không ít người, đều là tụ tập ở bên trong sơn cốc, nhìn một cây cổ thụ phía trước.





Lá cây cổ thụ xum xuê, cao đến hơn ngàn mét, vỏ cây xù xì, mười người ôm xung quanh.





“Cây cao ngàn mét, lá như cây dâu, thân khô phân khúc, cành như bàn long”.





Có người không nhịn được khen ngợi: “Cây Bồ Đề Linh Tử!”





Cây Bồ Đề Linh Tử!





Vừa nói ra tên này, trong mắt mọi người mang theo lòng tham không đáy.





Loại cây này chỉ tồn tại trong truyền thuyết, nhưng không ai ngờ lại nhìn thấy một cây ở bên trong sơn cốc này.



Cây Bồ Đề Linh Tử vạn năm mới có thể ngưng tụ thành trăm mét.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK