Sự biến hóa của năng lượng đang dần thay đổi.
Mà lúc này đây, hai người đang chống lại trên trăm người.
Trong đó, những người âm thánh ở cấp bậc linh cảnh Hóa Âm bị Cốc Tân Nguyệt ngăn trở.
Lấy một trọi mười!
Chín đạo Âm Khư không phải giả!
Đây chính là sức chiến đấu của chín đạo Âm Khư thực sự, vô cùng kinh khủng.
Lúc này, sắc mặt của Thủy Thuận Anh đã thay đổi mấy lần.
Cứ tiếp tục như vậy thì sẽ dẫn tới náo động lớn hơn, nếu như đội chấp pháp của Thanh Ninh các phát hiện ra….
Tần Ninh sẽ như thế nào, hắn ta mới lười quản.
Nhưng những người tụ tập ở đây hôm nay…
Sắc mặt Thủy Thuận Anh trở nên âm trầm. Tên khốn kiếp này, thân phận cao nên hung hăng phách lối. Lúc nào gây chuyện không được, sao chứ phải gây chuyện ở lúc này chứ?
Đáng chết!
“Xem ra ngươi chưa thấy quan tài chưa đổ lệ!”
Thủy Thuận Anh hừ lạnh một tiếng, bước ra, trực tiếp đi về phía Tần Ninh.
“Đúng, ngươi nói không sai!”
Nói xong, Tần Ninh vung tay lên.
Vô số lưỡi đao gió lập tức được thả ra.
Trong nháy mắt, sự công kích của Tần Ninh trở nên bá đạo.
Lưỡi đao gió càng tụ càng lớn, ngưng tụ thành một thanh đao gió, đao đó lại biến thành một trận địa gió.
Bùm…
Tiếng nổ vang lên.
Trong khoảnh khắc, toàn bộ Phong Tuyết lâu trở nên hỗn độn, bàn ghế vỡ nát, cuồng phong càn quét.
Mặt Thủy Thuận Anh biến sắc, nhìn xuống lòng bàn tay mình.
Máu tươi tí tách nhỏ xuống.
Hắn ta cũng là chí cường giả cảnh giới Sinh Tử cửu kiếp.
Nhưng hắn ta không ngờ tới, cái tên quần là áo lụa Tần Ninh kia lại mạnh như vậy.
Hơn nữa, sự công kích của Tần Ninh vừa nhanh vừa mạnh…
Người này…
Bùm…
Đúng lúc này.
Một tiếng nổi vang lên, đinh tai nhức óc.
Mười mấy con người lập tức rối rít rút lui.
Cốc Tân Nguyệt uyển chuyển từ từ hạ xuống, giống như thần tiên, như sen trắng giữa bùn đen.
Thủy Thuận Anh nhìn thấy mười mấy người âm thánh linh cảnh Hóa Âm bên cạnh mình đều mang sắc mặt khó coi, trở nên trắng bệch.
Nữ nhân này còn kinh khủng hơn.
Linh cảnh Hóa Âm trung kỳ, ngưng tụ chín đạo âm khư!
Thực lực như vậy, dù là võ giả linh cảnh Hóa Âm điên phong cũng không phải là đối thủ.