Mục lục
Phong Thần Châu – Vô Thượng thần đế - Tần Ninh Bản Chuẩn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

m người Lý Phong đã đi vào trong động.



Bên trong tối đen như mực.



Mà càng đi vào sâu càng cảm nhận được trong không khí có một loại khí lạnh khiến người ta lạnh run.



Lý Phong thì chả sao cả.



Cho dù anh cởi trần mặc quần đùi thì cũng có thể chạy như điên giữa trời đông ở nam cực.



Tina cũng thế, cơ thể cô chống lạnh rất tốt.



Nhưng Hứa Mộc Tình và Hứa Hạo Nhiên thì không được như thế.



Càng đi vào sâu bên trong cô càng run rẩy.



Cho dù cô cầm tay Lý Phong, cảm nhận được hơi ấm từ anh nhưng bất giác vẫn cảm thấy rùng mình.






Còn Hứa Hạo Nhiên thì khỏi nói, cậu ta đã lạnh đến mức nước mũi chảy ròng ròng rồi.



Hứa Hạo Nhiên không chịu nổi nữa, vội vàng nói với Lý Phong: "Anh rể, em không chịu nổi nữa".



"Anh có cách nào biến ra một cái áo lông không, trong này lạnh quá".



Hứa Hạo Nhiên vừa dứt lời, Lý Phong đã giơ tay ra.



Anh cũng không làm gì, chỉ hơi vẫy tay trong không trung mà thôi.



Sau đó một chiếc áo lông dày dặn đã ở trong tay anh rồi.



Hứa Hạo Nhiên vội vàng mặc áo lông vào nói: "Ôi, em cảm thấy như được sống lại ý".



Nhưng cậu ta nhanh chóng quay đầu lại nhìn Lý Liễu Nhi vẫn ngơ ngác đứng cạnh mình.



Tuy cô ấy không thể nói chuyện nhưng cậu ta thấy sắc mặt của cô ấy hơi trắng bệch.



Nếu giơ tay sờ vào tóc cô ấy thậm chí còn sờ thấy một chút băng.



Hứa Hạo Nhiên vội vàng cười hì hì với Lý Phong nói: "Anh rể ơi, anh có thể cho Liễu Nhi một cái áo lông không".



Lý Phong nói: "Liễu Nhi đi ra từ đây đấy, em cảm thấy cô ấy cần áo lông không?"



Hứa Hạo Nhiên trợn tròn mắt: "Trước khác nay khác, anh nhìn xem, dù sao người ta cũng là con gái".



"Mà giờ cô ấy là người sống sờ sờ, nếu bị lạnh cóng thì sao?"



Lý Phong hơi nhún vai nói: "Giờ anh cũng chỉ có hai cái áo lông thôi, một cái cho chị em, một cái thì em tự xử đi".



Lúc Lý Phong nói những lời này thì cười xấu xa.



Rõ ràng là anh có rất nhiều áo lông.



Đừng nói là hai cái, hai trăm cái cũng có.



Bởi vì lúc Lý Phong lấy ra được cái áo lông trong không khí, Hứa Mộc Tình ngạc nhiên khi thấy bên trên áo vẫn cón mác.



Giống như Lý Phong lấy chiếc áo này từ ngay cửa hàng quần áo vậy.



Mà Hứa Mộc Tình cũng từng nhìn thấy cái mác này rồi.



Nhìn kĩ thì nó là tiếng anh, cách đóng gói và mác của nó hình như là hàng ngoại.



Hứa Mộc Tình mặc áo lông trên người, cô phát hiện chiếc áo này không chỉ ấm mà còn vừa như in, cứ như may theo số đo của cô vậy.



Hứa Hạo Nhiên bối rối một lúc sau đó cởi áo lông cho Lý Liễu Nhi mặc.



Sau đó cậu ta nắm tay cô ấy đi về phía trước.



"Anh rể, em hiểu rồi, anh đang muốn thử em chứ gì?"



"Anh từng nói chỉ khi chịu được lạnh và nóng thì mới có thể mạnh lên, coi như em với chị em đang tu luyện đi".



Lý Phong cười không nói, Hứa Hạo Nhiên đã nói ra thì anh không cần nhắc lại.



Hứa Mộc Tình nghe Hứa Hạo Nhiên nói thế, đang định cởi áo ra thì Lý Phong khẽ lắc đầu nói: "Em thì không cần".



"Cách tu luyện của em và Hạo Nhiên khác nhau".



"Mà càng đi sâu vào trong, cái áo lông này cũng chỉ giúp em thấy đỡ lạnh hơn chút thôi".



"Em sẽ nhanh chóng cảm nhận được cái lạnh cắt da cắt thịt ngay thôi".



...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK