“Tần Ninh!”
Tiếng quát này vô cùng tức giận.
Nhưng Chấn Tường Sinh lại bị Lăng Loạn đạo nhân quấn lấy, không thể thoát thân được.
Tần Ninh liếc mắt nhìn Chấn Uyên Vân.
“Lăng Loạn đạo nhân, ta mang ngươi bên cạnh, không phải để ngươi ngoài miệng thì nói giúp đỡ, lúc nên giúp đỡ lại không giúp!”
Câu nói ấy vừa dứt, Lăng Loạn đạo nhân thay đổi sắc mặt.
Tuy Chấn Uyên Vân là cảnh giới Thánh Nhân tam hồn, nhưng Lăng Loạn đạo nhân cũng thế.
Sức mạnh của Lăng Loạn đạo nhân thế nào, Tần Ninh biết rõ.
Lúc giúp Lăng Loạn đạo nhân xua tan độc tố bên trong hồn hải, hắn phát hiện ông ta đã bắt đầu ngưng tụ được phách đầu tiên trong bảy phách rồi.
Đây chính là dấu hiệu bước vào Địa Thánh.
Ít nhất, bây giờ Lăng Loạn đạo nhân mạnh hơn Chấn Uyên Vân rất nhiều.
Lăng Loạn đạo nhân cười ha ha nói: “Ta biết rồi, ta biết rồi”.
Ngay lập tức, thế cục trong sân trở nên hỗn loạn.
Chấn Uyên Vân và ba vị Thánh Nhân khác trong Chấn Thiên các bị Lăng Loạn đạo nhân, Dương Thanh Vân, Ly Tâm Lăng và Ly Tâm Linh Nguyệt cuốn lấy.
Ly Tâm Lăng và Ly Tâm Linh Nguyệt thiếu kinh nghiệm chiến đấu, đối mặt với hai vị Thánh Nhân nhất hồn kia, đỡ bên trái tránh bên phải.
Nhưng giữa các Thánh Nhân, cảnh giới chênh lệch không quá lớn, huynh muội hai người đối phó được.
Mà bên kia, bốn vị Thánh Nhân Nguyên Mậu Phong, Nguyên Thừa Tại, Nguyên Di Tâm và Liễu Như Thị giao thủ hiểm ác với bốn vị Thánh Nhân Huyết Phương Đông.
Những cao thủ Hư Thánh của Huyết Linh cung và Chấn Thiên các cũng rối rít trợ giúp.
Mắt thấy con trai bỏ mình, Chấn Uyên Vân hoàn toàn phát hoả.
Nhưng bị Lăng Loạn đạo nhân áp chế, ông ta căn bản không phát ra thực lực cường thịnh được.
“Chấn Hướng, dẫn người chém chết Tần Ninh!”
Chấn Uyên Vân gào lên.
Những người Hư Thánh của Huyết Linh cung và Chấn Thiên các rõ ràng nhiều hơn Nguyên gia.
Chấn Hướng dẫn bảy cao thủ cảnh giới Hư Thánh tầng tám, tầng chín, tầng mười trực tiếp vây giết Tần Ninh.
Huyết Ninh Nhi vội vàng lùi lại.
Chuyện đã tới nước này, nếu không cẩn thận bị cuốn vào trong đó, ả có thể không có cách nào thoát thân.
Tần Ninh có thể giết Thánh Nhân.
Thực lực đã mạnh mẽ đến mức nào rồi chứ?
Thấy mấy người kia đánh tới, Tần Ninh cũng không có hành động gì.
“Ở dưới Thánh Nhân, chỉ là con kiến mà thôi”.
Dứt lời, khí thế bá đạo trong cơ thể Tần Ninh bay ra.
Bùm… Tiếng nổ vang lên.
Năng lượng vỡ ra, sức mạnh toàn thân Tần Ninh ngưng tụ lại.
Từng đạo long ảnh lần nữa xuất hiện.
“Kim Long quyền!”
Một quyền đánh ra, tiếng nổ vang lên.
Lấy Tần Ninh làm trung tâm, từng luồng ánh sáng nhanh chóng khuếch tán.
Tiếng rồng ngâm như xé không khí, tiếng tách tách vang lên.
Sắc mặt Chấn Hướng trở nên tái nhợt, hắn ta lùi lại
Hắn ta căn bản không phải là đối thủ.
Hắn ta căn bản không làm gì được Tần Ninh.
“Chết đi!”
Đúng lúc này, Tần Ninh bước ra giữa, quyền mang lập tức bay tới trước người Chấn Hướng.
Một quyền đánh ra.
Một tiếng ầm vang lên.
Mặt Chấn Hướng trắng bệch.