Mục lục
Phong Thần Châu – Vô Thượng thần đế - Tần Ninh Bản Chuẩn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sắc mặt đệ tử khiêu chiến kia trắng nhợt, cả người lùi lại.





Giờ phút này Mông Vân Hổ lại không ngừng xông ra, tấn công càng ngày càng mạnh.





Đệ tử khiêu chiến kia dần dần không chống đỡ nổi, đã có xu thế thất bại.





Lúc này một tiếng nổ tung trầm thấp vang lên.





Sức mạnh trong cơ thể Mông Vân Hổ bắn ra.





Ầm... Sau một giây, sắc mặt tên đệ tử kia trắng nhợt, phun ra một ngụm máu tươi.





"Mông Vân Hổ thắng, giữ vững thứ hạng!"





Khâu Sóc mở miệng tuyên bố.





"Mỗi một người chỉ có thể bị ba người khiêu chiến, tiếp theo trong mười sáu người còn có ai muốn khiêu chiến nữa không?"





Khâu Sóc tiếp tục nói.





"Ta!"





Lúc này một bóng người đi ra.





Mông Vân Hổ nhìn về phía thanh niên kia, hống hách hỏi: "Lý Nguyên, ngươi xác định ngươi muốn khiêu chiến ta sao?"





Thanh niên tên là Lý Nguyên gật đầu.





"Tới đi!"





Lần này Mông Vân Hổ bị giảm từ hạng thứ hai mươi mốt xuống hạng thứ hai mươi bốn trong Thanh Long Bảng, suýt nữa thì bị loại, trong lòng đã vô cùng tức giận rồi.





Giờ phút này còn có người dám can đảm khiêu chiến hắn ta lần nữa.





Mông Vân Hổ cũng không nói nhảm, trực tiếp xông ra.





Lý Nguyên cũng sải bước ra, đằng đằng sát khí.





Ầm... Một tiếng nổ đột nhiên vang lên.





Từng tiếng rền vang truyền ra.





Giờ phút này Mông Vân Hổ còn khủng bố hơn vừa rồi.





Ban đầu Lý Nguyên còn có thể ngăn cản, thế nhưng dần dần lại không có cách nào ngăn cản được nữa.





Ầm... một tiếng vang trầm thấp truyền ra.





Cả người Lý Nguyên lùi lại, sắc mặt trắng nhợt, cả người run rẩy.





"Có nhận thua không?"





Mông Vân Hổ mở miệng nói.





"Muốn để ta nhận thua, ngươi nằm mơ đi!"





Lúc này Lý Nguyên cũng đang vô cùng tức giận, cả người lao ra ngay lập tức, đánh một chưởng về hướng Mông Vân Hổ.





Thấy cảnh này, sắc mặt Mông Vân Hổ lại rất lạnh lẽo.





"Không nhận thua, vậy thì chết đi!"





Mông Vân Hổ quát khẽ một tiếng, lúc này liền vung tay tung ra một quyền, sức mạnh cả người bộc phát ra.





Một tiếng ầm ầm vang lên.





Hai người va mạnh vào nhau.





Ầm vang một tiếng.





Tiếng nổ tung truyền ra.





Giờ phút này sắc mặt Mông Vân Hổ có vài phần tàn nhẫn.





Mà Lý Nguyên kia lại lõm cả ngực, máu tươi chảy ra từ khóe miệng, cả người lùi lại.





Mọi người xung quanh đều ngẩn ngơ.





Sức sống của Lý Nguyên đang dần dần biến mất.





Có lẽ tên này... sẽ phải chết.





Giờ phút này, mấy người đều nhìn về phía Mông Vân Hổ.





Tuy Mông Vân Hổ chỉ xếp thứ hai mươi bốn trong Thanh Long Bảng, thế nhưng... đúng là mười sáu người còn lại bị loại không phải là đối thủ của hắn ta.





Thực lực của người xếp thứ hai mươi tư này mạnh không phải ở mức bình thường đâu.





Có thể tưởng tượng ra được những thiên tài xếp trước sẽ còn mạnh đến cỡ nào.





"Mông Vân Hổ thắng!"





Khâu Sóc tuyên bố lần nữa: "Tiếp theo còn có ai không phục, có thể khiêu chiến lần nữa!"





Nghe thấy lời này, mọi người đều giữ im lặng.





Còn khiêu chiến nữa?



Muốn chết sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK