Ô Phong Long dẫn đám người đi vào trong một sơn cốc, rồi dặn dò vài tên thuộc hạ thân tín của mình cẩn thận chăm sóc bọn họ, rồi vội vã rời khỏi.
Dòng tộc chịu khổ có truyền thống lâu đời, bọn họ đã truyền thừa tiếp xuống suốt mấy vạn năm, bây giờ, ba vị trưởng lão và tộc trưởng đã qua đời, chuyện phiền phức sau đó có rất nhiều.
Thế nhưng, thực lực hiện tại của Ô Phong Long là cảnh giới Địa Thánh nhất phách, trong dòng tộc chịu khổ, không phải là ông ta không có thân tín, nhưng nếu muốn sắp xếp công việc thì quả thật cần rất nhiều thời gian.
Trong sơn cốc, đám người Tần Ninh tách nhau ra ở trong một biệt viện.
Trong phòng, Tần Ninh đứng ở ban công tầng hai, nhìn ngắm phong cảnh trong sơn cốc rộng lớn, dòng nước tĩnh lặng, hoa cỏ nở rộ, chim chóc líu lo, chỉ cần vậy thôi thì tâm trạng đã thư thái hơn rất nhiều.
"Sư tôn".
Dương Thanh Vân chắp tay nói: "Thạch Cảm Đương đã đột phá tới cảnh giới Địa Thánh tam phách rồi, có lẽ là sư tôn đã phải bỏ ra rất nhiều nhỉ?"
"Lúc trước, ta nghe cô nương Sương Nhi và sư Mẫu Viên Viên nói rằng trước kia vì để hồi sinh đại ca Tần Kinh Mặc của mình, mà sư tôn đã thi triển cấm thuật, gây tổn thương rất lớn cho bản thân mình!"
Xưa nay Dương Thanh Vân là vậy, vô cùng thận trọng, hơn nữa lại tỉ mỉ quan sát, quan tâm Tần Ninh từ tận đáy lòng.
Chuyện này không đơn giản như vậy.
"Ngươi nghĩ nhiều rồi".
Tần Ninh phất tay nói: "Vị Thánh Vương kia cũng không phải là hồi sinh, sư tôn ngươi có thêm song hồn long phượng, ngươi cho rằng ta hay đùa giỡn lắm à?"
Dương Thanh Vân không dám nói thêm gì nữa.
"Tiếp theo, sư tôn định đi đâu?"
Dừng một lát, Dương Thanh Vân tiếp tục hỏi.
"Ta phát hiện tung tích của Ma tộc ở trong núi lửa Cực Địa, đó là tộc Viêm Ma, hơn nữa, tên Diệp Chi Vấn kia có thân phận không đơn giản, y là tiên nhân đến từ Thượng Tam Thiên, tình hình có hơi phức tạp rồi đấy".
"Nhưng mà có thể chắc chắn một điều là Ma tộc không chỉ xuất hiện ở đại lục Vạn Thiên, ở thế giới Cửu Thiên cũng có sự tồn tại của bọn chúng, thậm chí đến cả thế giới các thần cũng có chúng xuất hiện nữa".
"Bọn họ định làm tan rã Thương Mang Vân Giới từ bên trong, chỉ có điều là, bọn họ giống hệt với Đế Lâm Thiên trước kia, đám người này ẩn nấp trong bóng tối, còn chúng ta lại ở ngoài sáng!"
"Hơn nữa, điều phiền phức hơn chính là ngay bây giờ, có Ma tộc biến thành hình người được, rồi trà trộn vào trong nhân loại, chỉ có cách giết bọn họ, ta mới có thể xác định chúng có phải là Ma tộc hay không".
Thật ra, trước đây Tần Ninh có thể dựa vào Phong Thần Châu để nhận biết.
Thế nhưng hiện tại không thể làm vậy được nữa, có lẽ có liên quan tới thực lực của bản thân hắn.
Lẽ nào cảnh giới cao hơn của mình thì Phong Thần Châu sẽ không xác định được?
Hắn cần phải kiểm chứng điều này.
Tần Ninh nói tiếp: "Tiếp theo, ta dự định đến Đại Nhật Sơn, tiện thể thăm dò tình hình của Thương Long điện".
"Trong Thương Long điện có Ma tộc sao?"
"Đúng vậy!"
Tần Ninh gật đầu nói: "Bám sát theo Thương Long điện, có lẽ chúng ta sẽ điều tra ra được kẻ đứng sau lưng là ai, nếu như ta tính không lầm, ở trong Hạ Tam Thiên, có lẽ Thánh Đế đều là người của Ma tộc".
Sắc mặt Dương Thanh Vân thay đổi.
"Vì sao bọn họ lại nhắm vào sư tôn không buông vậy?"
Dương Thanh Vân rất khó hiểu.
Tần Ninh nhìn Dương Thanh Vân rồi nói tiếp: "Ta đã nói cho ngươi một lần rồi, ngươi có vài vị sư đệ, nhưng ta chưa nói rõ cho ngươi biết, thôi thì để hôm nay giải thích luôn cho ngươi biết".
"Sư tôn là cửu mệnh thiên tử, phải trải qua chín đời chín kiếp, chuyện này chắc ngươi đã biết rồi, cho nên ngươi còn có tám vị sư đệ nữa, trừ lần đó ra... sư tôn năm xưa là con trai của người đứng đầu thế giới các thành ở Thương Mang Vân Giới, Vô Thượng Thần Đế, Nguyên Hoàng Thần Đế!"
Ngay sau đó, Tần Ninh nói hết tất cả mọi việc cho Dương Thanh Vân biết.
Thật ra, Dương Thanh Vân đã biết từ lâu, chẳng qua là không quá tường tận mà thôi.
Lần này Tần ninh đã giải thích tất cả mọi việc.
Mà bây giờ, ngoại trừ Dương Thanh Vân, Cốc Tân Nguyệt và Diệp Viên Viên đều biết việc này.
Thế nhưng tám kiếp kia, hắn là ai, bọn họ lại không rõ ràng lắm.
Mặt trời lặn đằng tây, Tần Ninh giải thích xong xuôi, Dương Thanh Vân mới hít một hơi.