Lúc này Tần Ninh giống như đang mặc một bộ áo giáp ố vàng.
Thấy cảnh này, Cốc Tân Nguyệt và Giang Bạch đều khẽ giật mình.
Hai người bọn họ có thể cảm giác được.
Lúc này toàn bộ linh khí thổ đậm đặc ở dưới mặt đất của Thanh Ninh các đều phối hợp ăn ý với Tần Ninh.
Giống như chỉ cần Tần Ninh hơi suy nghĩ, những linh khí kia sẽ ngưng tụ, bộc phát theo Tần Ninh.
Điều này quá kinh khủng!
Tần Ninh làm được như thế nào?
Lúc này, càng ngày càng có nhiều đệ tử Thanh Ninh các tụ tập ở bốn phía.
Hứa Thành Công nuốt một viên đan dược, đến bây giờ mới nhẹ nhàng thở ra.
Quá kinh khủng.
Hắn ta chính là người dương thánh linh cảnh Tụ Dương.
Thế mà lại bị một tiếng quát của Tần Ninh làm cho lùi lại.
Lục phủ ngũ tạng gần như bị thương nặng.
Làm sao có thể!
“Bắt ta? Ngươi còn chưa có đủ tư cách!”
Lúc này Tần Ninh vẫn vô cùng ngông cuồng, hắn vặn vẹo thân thể, muốn cởi bộ áo giáp trên người ra.
Nhưng càng uốn éo, áo giáp lại là dán chặt lên người.
Thầm mắng một tiếng, Tần Ninh tiếp tục nói: “Thủy Thuận Anh đúng không? Bản công tử chẳng cần biết ngươi là ai, dám nhúng tay vào chuyện của bản công tử, thì chính là muốn chết”.
“Hôm nay đừng nói là ở Thanh Ninh các, cho dù là ở Địa Ngục, ta muốn giết ngươi cũng không ai có thể ngăn cản!”
Giết ta?
Lúc này, sắc mặt Thủy Thuận Anh tái mét.
Tần Ninh muốn giết hắn ta!
“Không được láo xược!”
Hứa Thành Công quát lên lần nữa.
Chỉ là còn chưa mở miệng lại, Tần Ninh đã trừng mắt liếc sang.
Hứa Thành Công biến sắc, vội vàng lui lại.
“Cút sang một bên”, Tần Ninh khẽ nói: “Ngươi còn chưa có tư cách khoa tay múa chân với ta”.
Cam Chi Túc thấy cảnh này, trong lòng rất lo lắng.
Rốt cuộc Tần Ninh này có lai lịch gì?
Bắc Ninh các xảy ra chuyện gì vậy?
Sao lại gây rối ở Thanh Ninh các, nếu bị mấy vị Thanh Vân Vệ, phó các chủ biết thì sẽ xảy ra chuyện lớn đấy!