Tần Ninh lại nắm chặt bàn tay của Vân Sương Nhi, cười nói: "Mấy ngày nay đi đường mệt mỏi, hai người chúng ta coi như là đôi vợ chồng bình thường, cùng nhau dạo phố, ăn cơm, như vậy chẳng phải rất tốt hay sao?"
Vân Sương Nhi khẽ sửng sốt, lập tức vui vẻ gật đầu.
Hai người đi dạo trong thành…
Hai người cũng chẳng mua gì, hoàng hôn buông xuống, cả hai người tới một tửu lâu, chuẩn bị dùng cơm.
Hai người ngồi đối diện nhau ở một vị trí nhìn ra cửa sổ.
Thành Thiên Hạc trong màn đêm tràn đầy ánh đèn, người qua kẻ lại cực kỳ náo nhiệt.
Mà lúc này, trên tầng ba của tửu lâu có mấy thanh niên đi xuống.
"Hoàn sư huynh!"
Giờ khắc này, một tên thanh niên áo trắng cung kính nói: "Hoàn sư huynh cẩn thận thang gác, thành Thiên Hạc này náo nhiệt đến cực điểm, Hoàn sư huynh lần này đến đây, tiểu đệ sẽ chiêu đãi thật tốt. Lát nữa tiểu đệ sẽ tìm một nơi vui chơi cho Hoàn sư huynh thư giãn một chút!"
"Ly Hủ, ngươi làm việc khá đấy, xem ra thánh địa cho ngươi vào thành Thiên Hạc để xử lý những chuyện này là rất thích hợp".
Hoàn sư huynh kia mặc áo sam màu xanh lam, vừa nốc rượu vừa nói, sắc mặt hồng nhuận.
"Vẫn là nhờ Hoàn sư huynh!"
"Đúng vậy, đúng vậy!"
Mấy người còn lại đều đang nịnh hót
Một tên thanh niên mở miệng nói: "Ly Hủ, Hoàn sư huynh lần này tới tham gia cuộc chiến Thanh Long Bảng, lần trước Hoàn sư huynh đáng tiếc thua trong tay Dương Tam Tuần, lần này nhất định có thể thắng tên kia, tiến thêm một bước".
"Mấy ngày nay ngươi phải sắp xếp cho sư huynh thư giãn thật thỏa đáng, đừng cho có cho mấy kẻ son phấn tục tằng ra nhé".
Thanh niên áo trắng tên Ly Hủ vội vàng nói: "Sao có thể chứ, ta đã tỉ mỉ chọn mấy con chim non để chiêu đãi Hoàn sư huynh mà!"
Hoàn sư huynh cười nói: “Có lòng, có lòng..."
"Khi nào quay lại tông môn, ta chắc chắn sẽ báo cáo với bên trên là Ly Hủ ngươi làm việc có tâm, xứng đáng khen thưởng!"
"Tạ ơn Hoàn sư huynh!"
Giờ phút này, mấy người đi tới lầu hai, vừa vặn đi ngang qua chỗ ngồi của Tần Ninh cùng Vân Sương Nhi.
Hoàn sư huynh trong lúc lơ đãng liếc về phía Vân Sương Nhi, khẽ giật mình, sững sờ tại chỗ.
Vân Sương Nhi đeo một tấm lụa mỏng, nhưng vẫn cảm nhận được vẻ đẹp và khí chất của cô ấy.
Hoàn Nhất Chu lúc này là thật sự kinh ngạc, thậm chí đầu óc vốn đang chếnh choáng cũng thức tỉnh mấy phần.
Mà tên Ly Hủ kia dường như đã hiểu, nhìn Tần Ninh rồi lại nhìn Vân Sương Nhi.
Hiển nhiên là một cặp đôi đang dùng cơm.
Ly Hủ thân là đệ tử do Hiên Viên thánh địa phái trú tại thành Thiên Hạc, chủ yếu phụ trách một ít chuyện làm ăn của Hiên Viên thánh địa ở chỗ này.
Hoàn Nhất Chu chính là một trong các đệ tử nòng cốt của Hiên Viên thánh địa, quyền cao chức trọng đã đành, tương lai càng là sự tồn tại không đơn giản.
Tuyệt đối sẽ trở thành một thành viên cấp cao của Hiên Viên thánh địa.
Bản thân hắn ta phải phục vụ cho tốt thì mới có thể làm người phụ trách giao dịch cho Hiên Viên thánh địa ở thành Thiên Hạc được.
Giờ khắc này, Ly Hủ lập tức nhìn ra được từ ánh mắt của Hoàn Nhất Chu. Cùng là đàn ông nên gã biết thừa kẻ này đang suy nghĩ gì.
Ly Hủ giờ khắc này, đi tới bàn của Tần Ninh cùng Vân Sương Nhi.
"Hai vị!"
Ly Hủ khách khí nói: "Chúng ta là đệ tử của Hiên Viên thánh địa, lần này tới thành Thiên Hạc để tham gia đấu võ Thanh Châu do Thiên Hạc lâu tổ chức!"
Tần Ninh cùng Vân Sương Nhi nhìn người trước mặt.
Tham gia thì tham gia thôi, giới thiệu với bọn họ làm gì?
Ly Hủ giờ phút này cũng hơi xấu hổ, trong lúc nhất thời không biết nên nói thêm cái gì.
"Chào hai vị!"
Một tên thanh niên ở sau lưng Ly Hủ đi ra, chắp tay cười nói: "Tại hạ là Thời Kim Ca, xếp hạng thứ mười chín trong Thanh Long Bảng của Thanh Châu".
"Không biết hai vị có thể nể mặt mà ăn một bữa cơm với chúng ta không?"
Thời Kim Ca?
Không biết!
Tần Ninh nhìn Vân Sương Nhi, lắc đầu nói: "Xin lỗi, chúng ta không có hứng thú!"
Lời này vừa nói ra, Thời Kim