Giờ phút này, bầu không khí giữa sân gần như ngưng trệ.
Trong Thiên La Vực, nhà họ Thiên và nhà họ La cùng tồn tại khoảng vạn năm, đây là người đầu tiên dám ngông cuồng ở trước mặt Thiên Ngạn Trác như thế trong gần vạn năm qua.
Advertisement
Lúc này, tất cả mọi người đều nhíu mày lại.
Thiên Ngạn Trác không nói một lời, chỉ nhìn về phía Trần Nhất Mặc, ông ta đã biết sự lựa chọn của hắn ta rồi.
Advertisement
Nếu đã vậy thì không có lời nào để nói nữa.
Thiên Ngạn Trác nắm bàn tay lại, một khí thế không giận tự uy bộc phát.
Xung quanh người ông ta hình như có lực lượng pháp thân chuyển động như ẩn như hiện, thế nhưng lực lượng pháp thân kia đã rất yếu.
Đây là minh chứng sắp bước vào Cực Cảnh!
Thiên Ngạn Trác sắp đạt đến cấp độ Cực Cảnh rồi.
Một khi như thế, vậy nhà họ Thiên sẽ có thêm một vị cường giả Cực Cảnh.
Chỉ trong chốc lát, tất cả mọi người xung quanh đều cảm giác được một khí thế kinh khủng bộc phát ra.
Khí tức làm người ta sợ hãi phóng ra.
Bỗng nhiên, chỉ thấy được Thiên Ngạn Trác tung một trảo về phía Trần Nhất Mặc.
Chỉ là Trần Nhất Mặc vẫn đứng chắp tay tại chỗ, sắc mặt không thay đổi.
Mặc dù mặt ngoài Trần Nhất Mặc rất bình tĩnh, nhưng trong lòng thì… vô cùng hoảng sợ.
Sư phụ có ra tay không?
Chắc là có đi?
Sư phụ sẽ không nhìn mình bị đánh chứ?
Chỉ là cho dù sư phụ ra tay, liệu có thể ngăn cản được một vị bán bộ Cực Cảnh tấn công sao?
Đại Hoàng Nhị Hoàng Tam Hoàng đâu? Lại chạy đi đâu rồi?
Nhỡ may sư phụ không ra tay, chẳng phải mình sẽ mất mặt sao? Vậy còn tiếp tục con đường thể hiện trước mặt người ta kiểu gì nữa!
Trong lòng Trần Nhất Mặc lập tức dâng lên mấy chục suy nghĩ.
Lúc những suy nghĩ này mọc lên như rừng, một trảo của Thiên Ngạn Trác đã lao tới.
Ầm…
Chỉ trong khoảnh khắc, một tiếng nổ vang lên.
Trần Nhất Mặc bình yên đứng tại chỗ, trong lòng thở ra một hơi.
Sư phụ vẫn ra tay.
Hơn nữa còn chặn được một vị cường giả bán bộ Cực Cảnh.
Sư phụ quá trâu bò!
Thế nhưng khi Trần Nhất Mặc đưa mắt nhìn về phía trước, lại hơi sững sờ.
Không phải sư phụ!