Vì vậy Hứa Mộc Tình quay lại nhìn nam nhân viên phục vụ đã đi xa.
Nam nhân viên phục vụ đi thẳng ra phía sau quầy bar, bắt đầu pha cà phê thủ công.
Tất cả cà phê trong quán này đều được làm thủ công.
Hứa Mộc Tình nhận thấy nam phục vụ pha cà phê rất điêu luyện.
Những người đến đây uống cà phê đều rất hài lòng với ly cà phê anh ta pha.
Nhưng khi nhân viên phục vụ mang cà phê lại cho Hứa Mộc Tình và Lý Phong.
Anh ta chỉ nói vài câu, sau đó quay người rời đi.
Hứa Mộc Tình nói: "Người này trông khá đàng hoàng".
Lý Phong cười nói: "Em quan sát tiếp đi rồi biết".
Nếu Hứa Mộc Tình không quan sát kỹ nam phục vụ đó, cô nhất định sẽ giữ nguyên ấn tượng vừa rồi.
Nhưng khi Hứa Mộc Tình bắt đầu bí mật quan sát nam phục vụ này.
Cô thấy rằng người này hành động không nhất quán!
Hơn nữa, những gì anh ta làm cũng giống như đang diễn vậy.
Và vở kịch này là để cho Trương Hiểu Bình xem!
Lúc này Hứa Mộc Tình mới hiểu được.
Hóa ra nam nhân viên phục vụ này được Viên Lịch Hành thuê để đối phó với Trương Hiểu Bình!
"Không ngờ Viên Lịch Hành lại xảo quyệt như vậy".
"Em cứ nghĩ rằng anh ta sẽ phái một gã xinh xẻo trắng trẻo đến cơ".
Lý Phong cười nói: "Kẻ gian xảo còn chưa tới đâu".
"Chúng ta cừ từ từ mà xem, như thể chúng ta đang xem một vở kịch vậy".
Khi Lý Phong nói câu này, anh thấy Hứa Mộc Tình đã nhìn chằm chằm vào mình liền không nhịn được hỏi: "Sao vậy?"
Hứa Mộc Tình nói.
"Em nghĩ người xảo quyệt nhất chính là anh".
"He he, cảm ơn vì lời khen".
Tới giờ ăn tối, Trương Hiểu Bình rời quán cà phê, đi về phía căn hộ mà công ty thuê chung.
Lý Phong và Hứa Mộc Tình đi theo sau cô ấy một khoảng cách nhất định.
Khi nhìn thấy Trương Hiểu Bình vòng qua góc phố, Lý Phong nói.
“Vào khoảng thời gian này, sẽ có người đi xe điện đến”.
Chương 601: Nội tâm và vẻ ngoài cái nào quan trọng?
"Sau đó sẽ dùng gương chiếu hậu của xe điện sượt qua Trương Hiểu Bình".
"Chà, nếu anh không đoán sai, đối phương chắc hẳn là một shipper".
Lý Phong vừa nói xong, thì ở góc đường phía trước, thật sự có một shipper lái xe điện chạy tới.
Chiếc xe điện chạy tương đối nhanh, một trong những chiếc gương chiếu hậu đã sượt qua túi xách của Trương Hiểu Bình.
Trương Hiểu Bình cũng bị chiếc túi kéo ngã xuống đất.
Shipper nhanh chóng dừng lại và đưa tay đỡ Trương Hiểu Bình lên.
Hứa Mộc Tình có đôi mắt sắc bén, chỉ cần nhìn thoáng qua cô cũng có thể biết được shipper này chính là người phục vụ pha cà phê trong tiệm cà phê lúc nãy.
Lúc này, ngay cả Hứa Mộc Tình cũng phải trầm trồ trước sự sắp xếp tài tình của Viên Lịch Hành.
Lý Phong dường như nhìn thấu tâm tư của Hứa Mộc Tình, nói.
"Viên Lịch Hành! Hắn có bằng tiến sĩ tâm lý học tại trường đại học".
"Hắn rất giỏi sử dụng kỹ thuật này".
"Nếu người mà hắn phái đến là một kẻ khoa trương, chỉ chú ý đến vẻ bề ngoài".
"Nhất định sẽ bị Trương Hiểu Bình chán ghét".
"Vì dù sao Trương Hiểu Bình cũng xuất thân từ dưới đáy xã hội".
"Sẽ không phù hợp với những người chải chuốt, bóng bẩy suốt ngày".
"Đó là lý do tại sao lại có sự sắp xếp như vậy".
Cách đó một đoạn, Hứa Mộc Tình cũng có chút lo lắng nhìn Trương Hiểu Bình đã được người ta đỡ dậy.
"Không được, em không thể để Tiểu Bình tổn thương lần nữa được".
Nói xong, Hứa Mộc Tình vội vàng chuẩn bị bước lên.
Nhưng cô mới đi được nửa bước, Lý Phong đã nắm lấy cánh tay của cô.
Cả người cô bị Lý Phong bị kéo vào trong lồng ngực rộng lớn đó của anh.
Lý Phong cười nói: "Đừng lo lắng! Người chị em của em sẽ không cắn câu đâu".
Bất chấp những gì Lý Phong nói, Hứa Mộc Tình vẫn rất căng thẳng.
"Nhưng em lo lắng rằng Viên Lịch Hành sẽ sử dụ