Lý Phong khẽ gật đầu: "Được rồi, chúng ta bắt đầu chạy thử ngay đi".
Ngay sau đó, trò chơi mang tên "Thế giới mới" này bắt đầu được công bố rộng rãi trên tất cả các phương tiện thông tin đại chúng.
Lúc đầu tuyên truyền, người nhìn thấy theo phản xạ sẽ nghĩ đây là một trò chơi lừa đảo tiền bạc, trên đời này làm sao lại có một trò chơi thực tế đến như vậy?
Nhưng ngay sau đó, phiên bản chạy thử đã bắt đầu.
Bản thử nghiệm mở của trò chơi này là để chọn 5.000 người từ đăng ký trực tuyến trên toàn quốc.
Kính và đồng hồ cho 5.000 người, cả hai đều được tặng miễn phí.
Giá thị trường của hai thứ này không quá đắt, hơn nữa chúng được bán riêng.
Kính là năm trăm tệ, giá không chênh lệch bao nhiêu so với kính cận thị thông thường bán ở cửa hàng mắt kính.
Còn đồng hồ đeo tay thì đắt hơn, lên tới 1.200 tệ.
Nguyên lý của công ty trò chơi rất đơn giản, người mua kính, thì có thể không chơi game, chỉ quan sát một thế giới hoàn toàn mới qua kính.
Bởi vì thế giới game này ngoài việc tạo ra không khí chiến đấu, chém giết thì cũng sẽ có một khu vực rất thích hợp để giải trí và thư giãn.
Ví dụ, nếu một người đeo kính này đến công viên, thì có thể nhìn thấy những khung cảnh và hình ảnh chưa từng thấy chỉ bằng cách ngồi trên một chiếc ghế trong công viên.
Nói cách khác, người ta có thể bị si mê ngay cả khi chỉ ngồi trên ban công của mình, nhìn lên bầu trời trên đầu và nhìn phong cảnh ở phía xa.
5.000 game thủ trên cả nước đều chơi game với tâm lý vui là chính, vì dù sao cũng không mất tiền.
Tuy nhiên, khi họ đeo kính và đồng hồ vào, tất cả đều chết lặng.
Sau đó, ở hàng chục thành phố trên khắp đất nước, luôn có hai hoặc ba người la hét trên đường phố, họ trông rất thích thú.
Họ bước đi lắc lư, hoặc không có gì trong tay, nhưng họ dường như đang cầm một thứ gì đó, chém bừa vào không trung.
Sau đó, còn vừa chạy vừa la hét, như thể có thứ gì đó khủng khiếp đang đuổi theo mình.
Từ từ, ngày càng có nhiều người chú ý đến.
Trong số những người này, tất nhiên có cả Hứa Thiên Tứ.
Lúc này, Hứa Thiên Tứ đang ngồi thoải mái trong phòng tổng thống của khách sạn Hilton, với hai người đẹp gợi cảm đang phục vụ anh ta.
Một người đàn ông mặc đồ đen đứng bên cạnh Hứa Thiên Tứ, trên tay cầm một cặp kính và một chiếc đồng hồ.
Anh ta lấy cái này từ một người chơi của Lăng Tiêu.
Chương 886: Mua dây buộc mình
Hứa Thiên Tứ lấy kính trong tay người đàn ông mặc đồ đen rồi đeo lên.
Kết quả anh ta phát hiện mình chẳng nhìn thấy gì, cặp kính này cũng không khác gì so với cặp kính thông thường.
Hứa Thiên Tứ khẽ cau mày, hỏi người đàn ông mặc đồ đen: “Chuyện gì thế này, tại sao tôi không thấy thứ được đề cập đến trong quảng cáo?”
Trước khi người mặc đồ đen kịp trả lời, đột nhiên có một người xuất hiện trước mặt Hứa Thiên Tứ.
Người này giống như một tiên nữ thời cổ đại, cô ấy không chỉ xinh đẹp mà mỗi một bộ phận trên người đều có thể nói rằng rất hoàn hảo.
Cô ấy mặc bộ đồ cổ trang, phiêu dạt bay bổng, lúc này trên mặt mang theo một nụ cười vô cùng ôn nhu, nhẹ nhàng nói với Hứa Thiên Tứ: “Người chơi thân mến!”
“Kính và đồng hồ công ty chúng tôi bán ra là loại dùng một lần”.
“Khi người chơi đeo kính và đồng hồ lên, sẽ được kết nối với DNA của người chơi ấy”.
“Nếu như anh lấy đồ của người khác, xin vui lòng trả lại, bởi vì ở trong tay người khác hai đồ vật này cũng không có tác dụng gì, cám ơn anh đã hợp tác”.
Nói xong, cô gái đẹp tựa tiên nữ này liền biến mất.
Hứa Thiên Tứ đập mạnh kính xuống đất, lạnh lùng hừ một tiếng: “Không ngờ tập đoàn Lăng Tiêu này cũng ra gì đấy, lại có thể phát triển một hệ thống trò chơi lợi hại như vậy, kết nối được với DNA của con người”.
“Chậc chậc chậc, nếu đã như vậy thì lấy trộm cũng chẳng có ích gì”.
Người đàn ông mặc áo đen nói với Hứa Thiên Tứ: “Chủ nhân, vậy tôi sẽ đến tập đoàn Lăng Tiêu để cướp cho anh một bộ mới”.
Hứa Thiên Tứ vẫy tay, cười nói: “Không cần đâu, dù sao thời gian thử nghiệm cũng chỉ có bốn năm ngày”.
“Sau bốn năm ngày, trò chơi của bọn họ sẽ chính thức ra mắt, đến lúc đó, những thứ như vậy sẽ có mặt ở khắp nơi”.
Hứa Thiên Tứ lại hỏi: “À đúng rồi, Amoxi đã ra tay chưa?”
Người đàn ông mặc đồ đen lắc đầu nói: “Amoxi có vẻ rất quan tâm đến trò chơi này. Hình như anh ta đang cùng Lý Phong đắm chìm trong đó”.
Hứa Thiên Tứ sững sờ một lúc, anh ta đột nhiên nhớ ra: “Đúng rồi, nghe nói Amoxi này từ nhỏ đã rất thích chơi game”.
“Nhưng những trò chơi bình thường anh ta đều đã chơi chán rồi, vì vậy nên mới cố tình làm ra những thứ ghê tởm đẫm máu đó”.
“Như vậy cũng hay, để đám người Lý Phong đó tự nhốt mình rồi chết trong trò chơi do chính bọn họ tạo ra cũng là một chuyện tốt”.
“Đúng vậy, hay lắm. Bây giờ cậu chủ chỉ cần ngồi làm khán giả quan sát đám người Lý Phong đó chết như thế nào thôi!”
Bản chạy thử của trò chơi thế giới mới nhanh chóng nhận được phản hồi rất tích cực, vô số người đại diện tới để bàn bạc về việc mua bản quyền trò chơi này.
Tuy nhiên, tập đoàn Lăng Tiêu lại tung ra một quả bom tấn, trò chơi này không cần nhà phân phối, chỉ cần có mạng và mang theo hai sản phẩm do tập đoàn Lăng Tiêu phát triển là có thể dễ dàng chơi được trò chơi tạo kỷ nguyên mới này.
Vì vậy, các trò chơi khác đều bị dạt hết sang một bên.
Bình thường, một trò chơi yêu cầu một nhóm vận hành và lập kế hoạch để xây dựng đúng xu hướng phổ biến hiện giờ.
Nhưng trò chơi Thế Giới Mới này hoàn toàn không cần điều đó, nó tốt hay xấu mọi người chỉ cần nhìn qua là biết.