Tung hoành gì?
Người nào làm chứ! Lại còn một tiếng nô bộc hai tiếng nô bộc nữa, hắn coi bản thân mình là chủ nhân thật à! Thế nhưng, đan dược này... thích quá đi mất! Hai người lao vào phòng nhanh như chớp, bắt đầu chuẩn bị.
Tần Ninh mỉm cười, nhìn vào cô cô Bách Hương rồi nói: "Cô cô Bách Hương, cho ta mượn Lý Huyên một lát được không?"
"Dù sao thì hai lão nô bộc của ta ở trong này, ta sẽ không chạy trốn đâu".
Cô cô Bách Hương cầm bình đựng đan nhìn Tần Ninh.
"Ngươi định làm gì?"
Nghe câu hỏi ấy, Tần Ninh chỉ cười cười.
"Ta không thấy người của mình đâu hết, thế nên phải đi tìm về chứ!"
Hắn vừa dứt lời, sắc mặt cô cô Bách Hương khẽ thay đổi.
"Tên nhãi nhép kia. ngươi đừng dính vào đó".
Cô cô Bách Hương quát lớn: "Bên trong thành Thanh Ma, chẳng biết bao nhiêu người đã đạt Hóa Thánh, tuy số lượng Hư Thánh ít hơn một chút, nhưng vẫn có rất nhiều, ở trong thành Thanh Ma này, có tên nào đạt cảnh giới Hư Thánh, còn đứng vững ở đây, mà không phải kẻ tàn nhẫn chứ!"
"Chỉ cần ngươi sơ ý một chút, không chỉ mạo phạm cao thủ Hóa Thánh, mà còn rất có thể là cường giả Hư Thánh".
Tần Ninh nghe vậy, chỉ mỉm cười hàm ý.
“Ngươi nói rất đúng, nhưng mà bọn họ dám động vào người của ta, nếu ta không làm điều gì đó thì bọn họ sẽ cho rằng ta dễ chọc, vậy thì không được!”
Lời này của Tần Ninh làm cho sắc mặt cô cô Bách Hương biến hóa.
“Tên nhóc ngươi đến từ đại lục Vạn Thiên thì biết cái gì?
Trong ba ngày này, không biết có bao nhiêu cao thủ Thánh Nhân siêu việt rất ít xuất hiện, vậy mà lại bị giết chết thần không biết quỷ không hay!”
Tần Ninh cười ha ha một tiếng: “Đa tạ cô cô Bách Hương quan tâm, nhưng mà người có thể giết chết ta còn chưa xuất hiện đâu”.
“Lý Huyên, đi, ra ngoài đi dạo thành Thanh Ma này nào!”
Lý Huyên nhìn cô cô Bách Hương một chút.
“Đi đi!”
Cô cô Bách Hương gật đầu nói: “Nhưng nhớ kỹ, hắn gây chuyện, ngươi đừng gây chuyện cùng hắn”.
“Vâng!”
Lý Huyên cẩn thận nói.
Hai người cùng nhau rời đi khỏi Bách Hương Đường.
Cô cô Bách Hương nhìn thánh đan trong tay mình, sắc mặt biến hóa.
“Từ đại lục Vạn Thiên phi thăng lên, thế mà lại biết luyện chế thánh đan?”
“Tần Ninh...”, “Chưa từng nghe qua cái tên này!”
Cô cô Bách Hương đi vào trong phòng.
Cô ta cũng muốn bắt đầu bế quan.
Tần Ninh nói không sai, nếu cô ta có thể đến cảnh giới Hư Thánh thì sẽ không cần e ngại Thanh Lãm Thiên, sẽ có thể bảo vệ Bách Hương Đường! ...Thành Thanh Ma, trên đường phố.
Lúc này Lý Huyên đang rất vui vẻ.
“Vui vẻ như vậy sao?”
Nhìn thấy vẻ mặt của Lý Huyên khác hoàn toàn lúc nãy, Tần Ninh không nhịn được cười nói.
“Đương nhiên rồi!”
Lý Huyên cười nói: “Ở Bách Hương Đường lâu như vậy, ta chưa bao giờ được ra ngoài đi dạo đâu!”
“Cô cô Bách Hương rất nghiêm khắc...”, “Vậy ngươi còn ở lại Bách Hương Đường làm gì?
Ta thấy ngươi sắp đến Hóa Thánh, cũng không phải không thể sống được ở thành Thanh Ma mà?”
Nghe được lời này của Tần Ninh, sắc mặt Lý Huyên ỉu xìu.
“Ta và tỷ tỷ lang thang đến thành Thanh Ma, bị người ta bắt nạt, là cô cô Bách Hương cứu tỷ đệ chúng ta, tìm được nơi ở cho tỷ tỷ ta, giữ ta ở bên cạnh để trông giữ Bách Hương Đường”.