Mục lục
Phong Thần Châu – Vô Thượng thần đế - Tần Ninh Bản Chuẩn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tới lượt ta!”

Kiếm mang tản đi, hai ray của Tần Ninh lúc này nắm chặt thành quyền, vọt thẳng ra.

“Lôi Nguyên Hải!”

Một quyền đánh ra, giờ phút này dường như toàn bộ sức mạnh trong cơ thể của Tần Ninh đều hội tụ ở trước mặt.

Mọi người đều nhìn thấy hai tay của Tần Ninh như đang kéo cái gì đó, nhưng mọi người lại không nhìn ra được đó là cái gì.

Bùm...

Ngay sau đó, một tiếng nổ rung trời vang lên.

Sức mạnh vô hình bùng nổ ngay lúc này như sấm rền, chấn động bên tai.

Sấm vốn là vô hình, chỉ khi kết hợp với điện mới có thể ngưng tụ thành hình.

Từ xưa đến nay, sấm chớp vốn được cho rằng là một, trên thực tế, sấm bá đạo, chớp điện sắc bén kết hợp với nhau quả thật uy vũ bất phàm.

Nhưng nếu chỉ xét riêng sức mạnh của sấm sét thì cũng đủ để gọi là vô cùng bá đạo.

Một bóng hình lúc này liên tục lùi về sau, dần dần ổn định lại chính là Vạn Kiếm Nhất.

Chỉ là Vạn Kiếm Nhất lúc này trông không được tốt cho lắm, không nói đến chuyện quần áo xuất hiện nhiều vết rách mà chính ông ta cũng cảm thấy hai tai ong ong, tầm nhìn trước mắt cũng bắt đầu trở nên méo mó.

Sức mạnh sấm sét bộc phát rất nhiều đòn tấn công sóng âm bá đạo.

Linh khí phòng ngự không có tác dụng gì hết trước loại sóng âm này.

Tần Ninh sải bước đi ra, xuất thêm một quyền nữa.

Không có bất kỳ sự dao động linh khí nào nhưng nắm đấm của Tần Ninh dường như vẫn đang kéo lấy thứ gì đó.

Vạn Kiếm Nhất giờ đã hoàn toàn hiểu ra, đòn tấn công của Tần Ninh rất khác, ông ta không dám khinh suất, trực tiếp sải bước, chém ra một kiếm.

Cho dù như thế nào thì chỉ cần không để Tần Ninh đến gần mình là được.

Nếu hôm nay thua trong tay Tần Ninh thì đó sẽ là thành tựu uy danh của Tần Ninh, nhưng Vạn Kiếm Nhất ông ta sẽ bị cả Cửu U đại lục chê cười, thậm chí còn bị ghi lại lưu danh sử sách muôn đời.

Ông ta tuyệt đối không cho phép loại sỉ nhục đấy!

“Hồn Thiên Lạc Nhật Trảm!”

Cùng lúc đó, một tiếng quát khẽ vang lên, Linh kiếm Quy Nguyên trong tay Vạn Kiếm Nhất lúc này xé gió lao ra, cùng với tiếng vùn vụt của trường kiếm thì phía sau linh kiếm cũng để lại từng vệt kiếm mang.

Mỗi một đường kiếm mang đều kèm theo những dao động linh lực mạnh mẽ, trong chốc lát, linh kiếm đã bay xa vài trăm mét, phía sau để lại khoảng hơn ngàn kiếm ảnh.

Mỗi một kiếm ảnh cũng kèm theo dao động linh khí cực lớn, hơn một ngàn kiếm ảnh đủ để huỷ diệt toàn bộ đại điện Thanh Vân.

Nhìn thấy kiếm ảnh tụ lại rồi trực tiếp bay thẳng về phía Tần Ninh, trong lòng mọi người đều cảm thấy căng thẳng.

Cho dù Tần Ninh có bản lĩnh nghịch thiên nhưng chung quy thì cũng chỉ là cảnh giới Thông Thiên 1 bước, còn Vạn Kiếm Nhất là cảnh giới Hoá Thần.

Cảnh giới Thông Thiên và cảnh giới Hoá Thần, nghe thì có vẻ chỉ chênh lệch một cảnh giới, nhưng khoảng cách giữa sự chênh lệch này là một trời một vực.

Hơn ngàn đường kiếm ảnh trực tiếp bao vây Tần Ninh.

“Cút đi!”

Tần Ninh lúc này bỗng vung tay lên, từng làn sóng khí bao trùm.

“Lôi Long Xà Triển!”

Trong chốc lát, khối khí vô hình tập hợp trước mặt của Tần Ninh lúc này đột nhiên hoá thành một luồng sáng lạnh lẽo, nháy mắt khuếch tán ra.

Khối không khí vô hình kia dường như bị chia cắt thành ngàn vạn phần, từng phần từng phần tản ra.

Ầm...

Ầm ầm ầm...

Đột nhiên, phía trên không trung liên tục vang lên từng tràng tiếng nổ trầm muộn.

Bóng hình Vạn Kiếm Nhất lúc này bị đánh lui liên tục.

“Lôi Long Ngâm!”

Tần Ninh lơ lửng trên không trung, một tiếng quát trầm thấp vang lên.

“Gầm...”

Nháy mắt, tiếng gào thét giống như tiếng rồng ngâm truyền ra từ trong miệng của Tần Ninh, âm thanh ầm ầm vang dội hết đợt này qua đợt khác.

“A...”

Trong đầu của Vạn Kiếm Nhất như đang có hàng vạn con ngựa chạy qua, gần như muốn nổ tung.

Sức mạnh ầm ầm của sấm sét đánh thẳng vào não khiến ông ta không thể chịu đựng được.

“Đầu của ta... a... đầu của ta...”

Vạn Kiếm Nhất liên tục rống lên, mười ngón tay gắt gao ôm chặt lấy đầu của mình, thanh âm xoẹt xoẹt vang lên không ngớt, mười ngón tay của Vạn Kiếm Nhất bấu chặt đầu, trực tiếp xé nát đầu của mình.

Một màn này khiến tất cả các đệ tử xung quanh cảm thấy da đầu tê rần.

Trực tiếp xé nát đầu của mình!

Lúc này, bóng hình của Tần Ninh bay đến, cầm lấy linh kiếm Quy Nguyên trong tay.

“Người phải chết là ngươi!”

Trường kiếm vẽ ra một đường kiếm mang, một tiếng vù vù vang lên, cơ thể của Vạn Kiếm Nhất hoàn toàn nổ tung.

Lại một lần nữa, vạn vật im lặng!

Tần Ninh thu linh kiếm Quy Nguyên trong tay về, sắc mặt bình thản.

Dường như chuyện giết chết một vô địch cảnh giới Hoá Thần chỉ như uống nước cắt rau, đối với hắn chẳng có gì đáng tự hào hết.

Mà trên thực tế thì cũng thật sự là như vậy.

Ngón tay của Tần Ninh điều khiển linh kiếm Quy Nguyên, trong lòng trầm xuống.

“Kiếm này không tồi, nhưng mà... lại thông linh với Vạn Kiếm Nhất, thật quá lãng phí, chi bằng quy thuận ta đi!”

Tần Ninh lật tay một cái, linh khí tràn vào bên trong linh kiếm.

Giờ phút này, khí tức bài xích ở bên trong linh kiếm Quy Nguyên dần dần yếu đi, thay vào đó là sự dịu dàng ngoan ngoãn, nghe lời Tần Ninh.

Thanh kiếm này cứ như vậy mà bị Tần Ninh thu phục rồi sao?

Ngay lập tức, tất cả mọi người đều sững sờ.

Chuyện này là sao?

Một thanh linh kiếm cửu phẩm lại bị Tần Ninh thu phục một cách dễ dàng như trở bàn tay vậy sao?

Đây chính là thanh linh kiếm đã đi theo Vạn Kiếm Nhất hơn một trăm năm.

Nếu như Vạn Kiếm Nhất mà biết, e rằng chết rồi cũng phải tức giận bật dậy.

Đệ tử bình thường không nhìn ra được thì thấy khó tin, nhưng rất nhiều võ giả cảnh giới Thông Thiên, cảnh giới Hoá Thần lại hiểu rõ.

Muốn thay đổi sự chuyển hoá của một thanh linh kiếm cửu phẩm thì cần phải sửa đổi khí văn.

Cho dù là linh khí sư cửu phẩm mạnh mẽ cũng không thể làm được giống như Tần Ninh, linh khí đi vào bên trong linh kiếm ngay lập tức có thể thay đổi cấu tạo khí văn của linh kiếm cửu phẩm.

Thằng nhóc này rốt cuộc đã làm như thế nào?

Tần Ninh thì chẳng thèm quan tâm đám người này nghĩ gì.

Kiếp thứ sáu của hắn là Luyện Thiên Đại Đế, biên soạn cuốn sách vạn khí, trong thiên hạ này không có linh khí nào mà hắn không luyện chế thành!

Linh kiếm Quy Nguyên chẳng qua linh tính đến cấp cửu phẩm, khí văn bên trong thì chưa đạt đến cấp cửu phẩm, chênh lệch còn rất xa.

Khí văn là một phần cốt lõi của linh khí, chuyện cải tạo khí văn của một linh khí cửu phẩm đối với Tần Ninh mà nói thì cũng chẳng phải chuyện gì to tát.

“Kế tiếp là ai nữa?”

Giọng nói lãnh đạm chầm chậm vang lên, Tần Ninh đưa mắt nhìn về phía trước.

Thánh hộ Thần Bắc lúc này trong lòng cũng cảm thấy căng thẳng.

Tần Ninh mạnh mẽ vượt xa dự đoán của mọi người là chuyện mà ông ta chưa tính đến.

Thanh Vân tông cùng lắm thì chỉ được coi là một tông môn hạng hai, ngũ đại trưởng lão trong tông môn đều là cảnh giới Thông Thiên, chỉ có Thiên Đạo Nhất mới có khả năng ra tay.

Mà Thiên Đạo Nhất cũng chỉ là cảnh giới Hóa Thần nhất chuyển mà thôi

Thần Bắc ông ta ra mặt lần này đủ để khiến Thiên Đạo Nhất sợ hãi, ba người Vạn Kiếm Nhất, Bá Đông Phong, Tề Thiên Lạc này đủ để đàn áp đám người Thanh Vân tông.

Thế nhưng không ngờ, Tần Ninh vừa ra tay đã liên tiếp giết chết Bá Đông Phong và Vạn Kiếm Nhất, chuyện này thật sự khó mà tin được.

Cùng lúc đó, bên trong Thanh Vân tông vang lên tiếng hô chấn động đất trời.

Sự sát phạt của Tần Ninh là điều mọi người chưa hề nghĩ đến.

Bấy giờ, Tần Ninh phất tay, mọi người lập tức im lặng.

Nhìn xuống phía dưới, Tần Ninh chậm rãi nói: “Lúc đầu ta đã nói rồi, Thanh Vân tông tuy không phải là tông môn hùng mạnh nhất nhưng sẽ là tông môn che chở tốt nhất cho các đệ tử thuộc tông môn”.

“Hôm nay Thánh Vương Phủ dẫn Tam đại tông môn đến vây quét Thanh Vân tông của ta, chúng ta phải làm thế nào?”

Tần Ninh nhìn tất cả mọi người, nói: “Một chữ thôi... giết!”

“Đến bao nhiêu giết bấy nhiêu, không đến cũng phải giết!”

“Khẩu khí của ngươi cũng lớn thật đấy!”

Lúc này một giọng nói khinh thường đột nhiên vang lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK